THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 47

phải rời khỏi nơi này . Công ơn của anh , tôi không biết lấy gì báo đền cho
xứng đáng.
- Tôi không làm tất cả những sự việc này để chờ đợi một sự trả ơn . Tuy
nhiên cô vẫn có thế trả ơn tôi bằng cách ở lại nơi này và tiếp tục dưỡng
thương cho tới khi bình phục.
Mẫn Quân cảm động trước tấm lòng của người đàn ông xa lạ mà giờ đây là
vị ân nhân của nàng . Nàng nghẹn ngào nói:
- Cám ơn anh Kiên Bạch, anh thật sự tốt với tôi.
- Sao cô cứ nói mãi câu nói ấy
- Thôi đươc, tôi sẽ không nói mãi câu ấy nửa . Nhưng nếu phải nằm mãi
một chổ như thế này, tôi sẽ không chiu. nổi đâu.
Nàng chổi dậy nhưng lại nằm bẹp xuống gối, hai mắt nhắm nghiền vì đau
đớn.
- Có lẽ tôi đã nói chuyện quá nhiều làm cô mệt mõi . Tôi thật lấy làm tiếc .
Cô hãy nằm nghĩ đi , sau giấc ngũ sẽ thấy dễ chịu hơn . Một lúc nửa tôi sẽ
quay lại với cô.
- Anh ở đây một mình sao Kiên Bạch ?
Anh ôn tồn giải thích :
- Có thể coi là như vậy . Tôi sống ở nước ngoài cùng với gia đình . Đây là
chuyến về thăm quê hương ngắn ngày của tôi, có rất nhiều công việc đang
chờ đợi tôi bên ấy.
- Anh đã lập gia đình riêng ?
- Ồ không tôi sống với cha mẹ tôi, tôi là con một của ông bà, còn trái tim
tôi vẫn thuộc về tôi.
- Sao anh cứ giữ mãi thế
- Tôi đang đi tìm
- Anh khó quá chăng ?
Giọng anh trầm lắng lại khi anh tiếp :
- Thật ra trước đây tôi cũng đã trải qua hai mối tình, cả hai đều không
thành.
- Buồn thật
- Lúc đó tôi cùng buồn lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.