THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 59

Dạ Miên

Thương Giận Đôi Bờ

Chương 14

Nằm trên giường , Ân Dung khoanh 2 tay ôm ngực, và nghĩ đến Du Tử
Phong . Cô không gặp lại anh từ khi họ không tìm được Đinh Mẫn Quân.
Nghĩ đến Đinh Mẫn Quân, cô cảm thấy mình không ngay thẳng với bạn khi
đặt tình cảm với Du Tử Phong . Nhưng cô không làm sao gạt bỏ được hình
ảnh của anh ra khỏi tâm trí mình.
Du Tử Phong ! Tại sao anh không tìm cách gặp cô ? Có phải với cô, anh
không hề cảm giác ? Hay là đã kết thúc một chuyện tình chưa chớm nở , và
anh đã ra khỏi cuộc đời cô ? Có lẽ là vậy . Khoảng cách giữa họ qúa lớn ,
Du Tử Phong đà quên cô, cho dẫu cô thầm thương trộm nhớ.
Biết suy nghĩ mãi sẽ không sao thoát nổi tâm trạng buồn lo và giận hờn vô
căn cứ này . Ân Dung ngồi dậy thay áo và lẳng lặng bước ra khỏi nhà.
Ánh trăng hạ huyền trên bầu trời đêm và muôn vì sao lấp lánh , toa? ánh
sáng vàng dịu theo mỗi bước chân của Ân Dung.
Qua vài con phố , tâm hồn của cô đã lắng dịu, nhưng lại rơi vào 1 tâm trạng
hoang mang khác . Cô có cảm giác như đang bị theo dõi, một đôi mắt của
ai đó đang bám theo cô . Đường phố đông người nên viếc ấy không có gì
đáng ngạc nhiên thế nhưng cô có cảm giác vô cùng nặng nề là cô đang bị
theo dõi.
Trong lòng cô lo sợ , nhưng cô tỏ ra bình thản, song mỗi nhịp chân cứ thế
tăng dần.
- Ân Dung ! Xin chậm lại.
Cắn môi để nén giận, Ân Dung nhìn trừng trừng Giang Tinh Huy đang
bước nhanh về phía mình, nụ cười với hàm răng trắng đều của anh sáng lên
trong bóng tối.
- Chào cô gái xinh đẹp .Trông cô giống như một ngôi sao đêm toa? sáng.
Ân Dung khẳng khái nói :
- Giống " 1 ngôi sao đêm toa? sáng là 1 cái tội để anh bám theo tôi hay sao
?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.