THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 62

Dạ Miên

Thương Giận Đôi Bờ

Chương 15

Một đên gió giao mùa se se lạnh, Ân Dung ngồi ngấm những giọt sương
chảy chầm chậm xuống ô kính cửa sổ . Đã từ lâu, cô luôn lấy sự yên lặng
và dễ chịu của ngôi nhà để làm niềm an ủi . Nhưng hôm nay thì không như
thế . Hôm nay là sinh nhật của Đinh Mẫn Quân.
Cô đưa mắt nhìn lên khung ảnh bầu đục trên bàn giấy . Bức ảnh chụp cô và
Mẫn quân trong buổi chia tay cuối niên học, bức ảnh ghi lại sự mãi mại sự
ngây thơ của 2 người.
Cô vói tay cầm lấy khung ảnh và thầm hỏi : " Mẫn quân ! Bạn đang ở đâu ?
"
Mãi suy nghĩ Ân Dung không nghe tiếng gõ cửa khe khẻ, cho đến khi nó
trở nên thúc dục.
Đặ khung cảnh vào vị trí củ, cô bước ra mở cửa, co6 hồi hộp với những
phỏng đoán.
Cửa mở. Mắt Ân Dung mở to và kinh ngạc. Người đàn ông đứng trước mặt
cô là Giang Tinh Huy.
Mặc chiếc áo khoác màu đen & đôi môi nở nụ cười, Ân Dung nhận thấy
anh rất lịch sự và duyên dáng . 1 kiểu đàn ông dễ dàng chiến thắng sự
kháng cự tự nhiên của 1 người phụ nữ . Tuy nhiên trong mắt anh, cô vẫn là
1 người b.an. Họ đã duy trì được tình cảm đó, dẫu thế cô vẫn không nghĩ
anh đến tìm cô vao lúc này.
Chắc chắn không phải là 1 chuyến viếng thăm thông thường để hàn huyên
tâm sự, ấm lạnh ân tình, họ chưa đạt được đến mức độ lãng mạng như thế.
- Anh tìm tôi có chuyện gì vậy, Tinh Huy ?
- Cô bạn ơi ! Tôi biết cô đang nghĩ gì rồi.
Rồi anh vỗ nhẹ vào vai cô :
- Ân Dung ! Cô ra ngoài 1 lát được không ? Tôi có tin này cho cô.
Bên ngoài, gió thổi váy cô phần phật . Ân Dung kéo cao cổ áo và đi sát vào
người Tinh Huy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.