THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 72

nàng :
- Trời ơi ! Con tôi !
Ân Dung đưa tay ra ẵn đứa bé đang co giật , cô sửng sốt vì nó mất sức quá
nhanh . Cô nghĩ... có lẽ... nó sắp đi.
Tinh Huy thức giấc vì tiếng thổn thức của hai cô gái , anh nhỏm dậy từ
chiếc ghế dài đặt ở góc phòng . Vẫn bình tĩnh và sáng suốt , anh nói :
- Hãy cho tôi một chậu nước ấm . Cởi quần áo cho Mẫn Khang và ngâm
cháu vào.
Trong khi Mẫn Quân pha nước , Ân Dung cởi đồ cho đứa bé , Tinh Huy nói
tiếp :
- Hai cô hãy bình tĩnh . Trẻ con thường hay sốt , tôi có một đứa em trai nên
tôi biết . Khi nào nó bị sốt , mẹ tôi có ngâm nó vào nước ấm , thế là hết
nóng.
Nước vừa pha xong , Ân Dung đã ngâm Mẫn Khang vào . Sau vài phút ,
tay chân nó hết đập loạn . Ân Dung vừa dỗ dành vừa vuốt ve nó cho đến
khi khuôn mặt nó hồng hào trở lại.
Mẫn Quân mặc lại quần áo cho đứa con đang thút thít trong vòng tay mẹ .
Nàng nhìn con như nhìn một báu vật vừa tìm lại được , và đưa đôi mắt biết
ơn về phía hai người bạn.
Tinh Huy bấy giờ mới ôn tồn nói :
- Dẫu vậy , cách thức này cũng không phải là thần dược đâu . Cơn bệnh
phản mỗi người một khác . Trông Mẫn Khang gầy yếu quá , tôi tuy không
phải là bác sĩ nhi khoa , nhưng tôi dám chẩn đoán là cháu thiếu dinh dưỡng
trầm trọng . Vấn đề này rất nguy hiểm , không lơ là được đâu.
Mẫn Quân im lặng , buồn thiu.
Đêm ấy , Mẫn Khang ngủ rất ngon giấc . Mọi người cùng thức để canh
chừng cho nó.
Trời hừng sáng , Mẫn Khang nghiêng đầu lên nhìn mọi người với cặp mắt
ngạc nhiên , ngơ ngác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.