THƯƠNG HẢI - Trang 169

Ninh Bất Không nói: “Giết y thì dễ dàng, nhưng chỉ sợ A Thị công chúa

càng thêm thương tâm”.

Chức Điền Tín Trưởng nghe thấy có lý, tuy rằng giữa lúc cuồng nộ,

cũng nỗ lực trấn định lại. “Cạch” một tiếng, chiết phiến trong tay y bị bẻ
gãy thành hai đoạn. Y nghiêm giọng nói: “Lục Tiệm, thủ cấp của ngươi, ta
tạm thời lưu lại, đừng để ta trông thấy ngươi, càng không được xuất hiện
trước mặt A Thị”.

Lục Tiệm cự tuyệt hôn sự, trong lòng áy náy, chực chuyển thân ly khai,

chợt lại nhớ đến một chuyện, nói: “Chức Điền quốc chủ, khi Lục Tiệm và
A Thị quay về, nhìn thấy Kim Xuyên Nghĩa Nguyên”. Bèn đem lời của
Kim Xuyên Nghĩa Nguyên nói lại, giống như nói ra những lời này, áy náy
trong lòng có thể giảm ít đi vài phần.

Chức Điền Tín Trưởng nghe xong, trầm ngâm nói: “Dũng Hiệp Gian?”.

Ninh Bất Không cười nói: “Thời cơ thắng bại đã xuất hiện, quốc chủ

nếu không xuất binh, còn đợi đến lúc nào?”.

Lúc này, một tên gia thần chợt nhiên đứng dậy. Lục Tiệm nhận ra đó là

Tá Cửu Gian Tín Thịnh, chỉ nghe y nghiêm giọng nói: “Bất Không tiên
sinh, ngài có rắp tâm gì? Xuất hay không xuất binh, đó cũng là việc của
quốc chủ, đến lượt ngài nói xen vào sao? Như hôm nay Hoàn Căn, Thứu
Tân đều đã bị đánh chiếm, ba vạn đại quân Kim Xuyên đang hướng về
Thanh Châu tiến đến. Lúc này xuất binh, chẳng lẽ ngài cho rằng nước Vĩ
Trương diệt vong chưa đủ nhanh sao?”.

Ninh Bất Không nói: “Tá Cửu Gian, lời này của ngươi thật không có chí

khí”.

Tá Cửu Gian cười lạnh nói: “Người Minh các ngươi năm xưa bị người

Mông Cổ đánh bại, thì có chí khí cái gì? Người Mông Cổ hai lần chinh thảo
Nhật Bản, thì đều bị chúng ta đánh bại, nói đến chí khí, Nhật Bản chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.