THƯƠNG HẢI - Trang 191

Trong lúc ngủ say, Lục Tiệm chợt cảm thấy thân thể nhẹ hẫng, phiêu

phiêu diêu diêu, rời mặt đất bay lên, được một lúc mới dần dần tỉnh táo, thì
ra lại đến nơi nửa sáng rực, nửa đen tối, các vì sao trong vùng tối vẫn như
cũ, duy chỉ có tam viên “Tử Vi”, “Thái Vi”, “Thiên Thị”, bị một đám mây
mù trắng xám bao phủ, mơ hồ không rõ.

“Lục Tiệm …”. Chợt có một giọng nói vang lên bên tai. Lục Tiệm nghe

thấy quen tai, ngờ nghệch nhìn đi bốn phía, lại không thấy ai, chỉ nghe
giọng nói đó kêu nói: “Lục Tiệm ….”. Lục Tiệm nhịn không được, theo
giọng nói hướng về phía trước, chỉ nghe giọng nói đó không dứt, thoắt trên
thoắt dưới, thoắt đông thoắt tây. Lục Tiệm theo giọng nói mơ hồ mà đi,
cũng không biết đi được bao xa, chợt nghe một tiếng mèo kêu, Lục Tiệm
cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một con mèo Ba Tư ngồi trước chân, lặng lẽ
nhìn y.

“Bắc Lạp Sư Môn?” Lục Tiệm lấy làm lạ nói: “Tại sao ngươi lại ở

đây?”.

“Lục Tiệm ….” Tiếng gọi kia lại vang lên, gần như cùng lúc, Bắc Lạp

Sư Môn kêu dài một tiếng, tiếng mèo kêu sắc nhọn như đao, cắt vụn tiếng
kêu kia thành vô số mảnh vỡ, trong sát na, bốn phương tám hướng đều là
thanh âm đứt đoạn “Lục … Lục … Lục … Tiệm …. Tiệm … Tiệm ….”,
dần dần nhẹ đi nhỏ đi, cuối cùng như bông liễu theo gió, nhẹ nhàng bay
mất.

Tinh thần và tâm trí của Lục Tiệm hơi ngưng đọng, ngẩng đầu nhìn đi,

chợt thấy Bắc Lạp Sư Môn không biết từ lúc nào lại lớn lên hàng trăm lần,
cao như núi Nhạc, hai mắt xanh óng ánh, giống như nhật nguyệt chiếu vào
mình.

Gan ruột của Lục Tiệm như muốn rách toạc, thất thanh kêu thảm, bỗng

nhiên cảm thấy trời đất xoay chuyển, ánh sáng và bóng tối, các vì sao và
Bắc Lạp Sư Môn khổng lồ đều biến mất, hai chân lại một lần nữa chạm vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.