THƯƠNG HẢI - Trang 193

Lục Tiệm nghe vậy toát mồ hôi lạnh, cả kinh nói: “Vậy há không phải

Ninh Bất Không bất kỳ lúc nào đều có thể gọi ta quay về”.

Ngư hoà thượng lắc đầu nói: “Cũng không hoàn toàn là vậy, ta tự có

cách phá giải”.

Lục Tiệm lấy lại tinh thần, được một lúc hỏi: “Nhưng … nhưng tại sao

trong mơ Lục Tiệm lại thấy Bắc Lạp Sư Môn?”. Ngư hoà thượng trầm
ngâm nói: “Việc này Ngư hoà thượng cũng không hiểu. Con mèo này quá
nhiều cổ quái, ví như y vốn chỉ nhận con gái là chủ nhân, tại sao lại đi theo
ngươi? Như hôm nay lại vào trong mộng của ngươi, phá giải Triệu Nô chi
thuật của Ninh Bất Không, thực là làm cho người ta không có cách gì hiểu
được”.

Lục Tiệm trong lòng bất giác sinh kính sợ, ôm Bắc Lạp Sư Môn, than:

“Bắc Lạp Sư Môn, cám ơn ngươi nhiều”. Bắc Lạp Sư Môn vẫn uể oải, chỉ
lo thè lưỡi liếm lông trắng mềm nhỏ.

Lại nghe Ngư hoà thượng nói: “Ngươi nói trong mơ nhìn thấy Tam Viên

đế tinh sao?”. Lục Tiệm gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ là bị sương mù bao
phủ, nhìn không được rõ”.

Ngư hoà thượng cúi đầu nghĩ ngợi một lúc, than: “Rất tốt, quay về

thôi”.

Hai người quay về huyệt động, Lục Tiệm lại nằm xuống. Y trong mơ

chạy hai mươi dặm, mệt mỏi không chịu được, chốc lát đã ngủ thiếp đi, lần
này không có dị mộng, mờ mờ ảo ảo cảm thấy một luồng ấm áp to lớn dần
dần lưu chuyển trong cơ thể, thập phần dễ chịu.

Lần này ngủ đến khi mặt trời lên ngọn cây, y mới tỉnh lại. Đưa mắt nhìn,

chỉ thấy Ngư hoà thượng quay lưng lại phía mình, nghiêm túc ngồi phía xa,
trông ở phía sau lưng, càng thấy gầy nhỏ khô đét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.