THƯƠNG HẢI - Trang 315

Tên tiểu nhị đó vui mùng, vội bưng bút mực lại, Cốc Chẩn nói: "Ngươi

tên là gì ?". Tên tiểu nhị đó nói: "Tiểu nhân họ Trần tên Song Đắc".

Cốc Chẩn khen: "Hay cho cái tên nhất cử song đắc". Y múa bút như

bay, xoàn xoạt viết đầy một trang giấy, nói: "Ta có việc bên người, trước
tiên tiến cử ngươi đến chỗ của Ngô Lãng Nguyệt, vẫn bắt đầu từ người hầu
làm đi, ngươi có làm hay không ?"

Trần Song Đắc cười nói: "Cho dù Cốc gia kêu tiểu nhân làm ăn mày,

tiểu nhân cũng làm". Cốc Chẩn cười nhẹ, đưa thư tiến cử vào tay hắn, Trần
Song Đắc như nhặt được bảo vật, hai tay bất giác nhè nhẹ run rẩy.

Cốc Chẩn nói: "Hai trăm lạng bạc kia, ngươi cả thư lẫn bạc đưa cho

Ngô Lãng Nguyệt". Trần Song Đắc cũng là người cơ linh, biết rõ hành
động giả lại bạc là để lấy lòng tin, lập tức gật đầu liên tiếp.

Cốc Chẩn nheo mắt nhìn lên bầu trời, cười nói: "Thời gian cũng không

sớm, Lục Tiệm, chúng ta đánh một ván Song Lục3". Lục Tiệm lắc đầu đáp:
"Ta không biết chơi". Cốc Chẩn cười nói: "Cái này không lao tâm khổ tứ và
tốn thời gian như cờ vây cờ tướng, mà toàn là ở vận may, chơi một ván là
biết".

Trần Song Đắc không đợi y nói, sớm đã bưng bàn cờ lại, Cốc Chẩn biểu

diễn, nói:

"Quân đen là của ta, quân trắng là của ngươi, đều là mười năm quân.

Chúng ta ném xí ngầu trước, nếu như ném được một điểm, quân cờ đi một
bước, nếu như ném được hai điểm, thì đi hai bước, mười năm quân cờ của
ai qua được đường biên của đối phương thì coi như thắng".

Lục Tiệm nhìn một cái, quả nhiên dễ chơi, hai người lập tức đánh cờ,

quên cả thời gian, cho đến khi khách trên lầu đều đi hết, hoa đăng vừa thắp,
chợt nghe tiếng vó ngựa như sấm dưới lầu, giống như có vô số binh mã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.