THƯƠNG HẢI - Trang 317

Cốc Chẩn hoan hỉ nói: "Tốt, chơi thêm ván nữa". Y miệng thì nói, tay

cầm xí ngầu, nhìn cũng không nhìn nữ tử kia, nữ tử đó vẫn mỉm cười,
không một chút gấp rút.

Lục Tiệm trong lòng nghi hoặc, kiên nhẫn chơi thêm một ván, ván cờ

này chơi hết ba tuần hương thời gian, là Lục Tiệm thắng.

Cốc Chẩn đẩy bàn cờ sang một bên cười lớn, chuyển mắt nhìn nữ tử kia,

ôn hòa nói:

"Mỹ nhân, nàng đứng vậy không thấy mệt sao?". Nữ tử kia cười nói:

"Có thể hầu cờ cho Cốc gia, cho dù đứng thêm một ngày tì nữ cũng không
cảm thấy mệt".

Cốc Chẩn cười cười, gật đầu nói: "Nói cho Ngô Lãng Nguyệt, xe ngựa

lưu lại, áo quần và mỹ tử lưu lại, hoàng kim minh châu thì mang về, để lại
cho ta ba mươi lạng bạc, tạm thời làm lộ phí, còn như mỹ nữ và thức ăn, tất
cả đều không cần. Trần Song Đắc!".

Trần Song Đắc sớm đã ngẩn cả người, nghe Cốc Chẩn gọi, vội vàng trả

lời. Cốc Chẩn nói: "Ngươi kêu nhà bếp nướng cho bon ta hai chiếc bánh
tráng, nấu hai bát mì sợi, năm cân thịt bò, rồi ra xe ngựa lấy hai vò Hoa
Điêu lên".

Nàng nữ tử tuyệt sắc kia cũng không kinh ngạc, nghe thấy câu này, chỉ

cười cười, gọi đám nữ tử còn lại thu dọn bàn tiệc, rồi đi xuống lầu.

Qua một lúc, nàng nữ tử kia lại lả lướt lên lầu, thi lễ nói: "Ngô Đại

Quan nhân vô cùng muốn gặp mặt Cốc gia, không biết ý của Cốc gia như
thế nào ?".

Cốc Chẩn húp mì xoàn xoạt, vung tay nói: "Hôm nay không được, để

hôm khác rồi nói". Sắc diện của nàng nữ tử kia bất giác khó coi, ngần ngừ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.