THƯƠNG HẢI - Trang 348

Nhưng Doanh Vạn Thành có thần thông “Quy kính” liệu địch tiên cơ,

biết trước gã sẽ đưa tay tới liền cười ha hả nhảy một cái xa hơn một trượng
ra ngoài tửu lâu. Lúc sắp tiếp đất lão đưa trúc trượng ra chống xuống đất
một cái, mượn lực hạ xuống rồi cà nhắc từng bước phóng vụt đi, nháy mắt
đã biến mất. Tên tiểu nhị đó mặt mày tái mét, không chụp được Doanh Vạn
Thành liền túm lấy Lục Tiệm gào lớn:

- Ngươi giết ta rồi, ngươi giết ta rồi.

Vừa nói vừa không cầm được bật khóc. Lục Tiệm nếu muốn tránh thì

một trăm tên tiểu nhị cũng không tóm được y, nhưng thấy tiểu nhị bật khóc
trong lòng mềm ra, thừ người bất động. Tiểu nhị trong quán nghe nói có
người ăn quỵt, rùng rùng chạy lên lầu nhắm Lục Tiệm thượng cẳng chân hạ
cẳng tay. Lục Tiệm không muốn đánh lại, chỉ đứng yên như si ngốc, tên
tiểu nhị ban đầu sợ chúng nhân đánh chết Lục Tiệm thì không ai trả tiền,
vội nói:

- Đừng đánh vội, để hắn trả tiền.

Lục Tiệm cười khổ nói:

- Đại ca, ta một xu cũng chẳng có, làm sao trả tiền được.

Tên tiểu nhị nghe vậy người chợt nhũn ra, quỳ sụp xuống đất khóc ầm

lên. Lục Tiệm trong lòng bất nhẫn, việc này tuy là y rơi vào kế của Doanh
Vạn Thành, nhưng thực cũng đã ăn uống đồ của tửu lâu, đành nói:

- Vị đại ca này, xin đừng lo lắng, ta sẽ làm việc cho tửu lâu để bồi hoàn.

Đột nhiên nghe có người cười lạnh nói:

- Làm tiểu nhị thì được bao nhiêu tiền? Chỗ thức ăn lúc nãy trị giá năm

trăm hai mươi lượng, ngươi có làm tiểu nhị tám đời cũng không đủ bồi
hoàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.