THƯƠNG HẢI - Trang 353

Lục Tiệm vòng tay chào rồi lên thuyền, người áo tơi liền quạt nước xuôi

dòng. Đi được một quãng, Lục Tiệm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cây cầu đó
chìm trong màn đêm tối đen, không nhìn rõ được gì. Gió mát từng trận từ
trước mặt thổi đến, hai bên bờ ánh lửa san sát, hàng quán đông đúc, đèn
nhiều như sao, bất giác truyền đến tiếng đàn tiếng tiêu, nam nữ cười nói,
trên mặt nước thuyền qua lại tấp nập, ánh đèn như lưu quang.

Người áo tơi đột nhiên ngừng mái chèo, cung kính nói:

- Xin mời lên bờ.

Lục Tiệm nhìn lên thấy bên cạnh thuyền là một cầu thang bằng đá, lập

tức cáo từ rồi tiến lên, đột nhiên trước mắt thấy xuất hiện một tòa đại trạch
(nhà lớn) tráng lệ, đèn lửa huy hoàng, tiếng người huyên náo, trong lúc
đang ngạc nhiên thì từ trong bóng tối xuất hiện một nam tử, thấp giọng hỏi:

- Lục gia phải không?

Lục Tiệm gật đầu, người đó nói:

- Xin theo tôi.

Nói xong nhanh chân đi trước, Lục Tiệm theo sau, đi qua nhiều nơi,

cuối cùng đến trước một cái cửa.

Nam nhân đó gõ cửa, một trung niên phụ nhân từ trong cửa đi ra, y phục

hoa lệ, trang điểm không nhiều, tuy đã là một lão từ nương nhưng vẫn còn
vẻ phong vận, trước khi nói liền mỉm cười, giọng thanh tao hỏi:

- Lục gia?

Rồi giơ tay nói:

- Xin đi theo thiếp thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.