THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 205

Có điều trên đời này, không biết hắn số khổ ra sao, luôn luôn gặp phải

những chuyện “không có thiên lý”.

Đương nhiên, trên đời này có rất nhiều chuyện vốn là “không có đạo

lý”. Đường Bảo Ngưu cảm thấy hắn đi đến nhân gian chuyến này, chính là
để thay người ta “đòi lại công lý”. Đương nhiên hắn không để ý đến
phương thức “đòi công lý” là dùng nắm tay để “đòi”.

Có lần Thẩm Hổ Thiền hỏi hắn:

- Khi chính ngươi cũng không biết đạo lý ở đâu, làm sao thay người

đòi công lý? Lỡ may làm không tốt, ngươi tự cho mình đúng, lẽ thẳng khí
ngay, dùng võ lực ức hiếp người đàng hoàng, vậy thì phải nhờ hiệp sĩ khác
dùng “nắm tay” để trả lại công lý cho ngươi.

Câu trả lời của Đường Bảo Ngưu là:

- Đạo lý mà ta không hiểu, cũng sẽ không vung tay bừa bãi. Trừ khi là

kẻ ác ức hiếp người, ta mới dùng ác chế ác. Người khác đạp ngón chân ta,
ta sẽ chặt đuôi của hắn. Nếu người khác nói lý với ta, ta sẽ nói đến cùng với
hắn, nói không lại hắn thì ta sẽ chấp nhận. Hắn ức hiếp người thì ta mới ức
hiếp hắn, hắn dùng võ lực thì ta mới dùng võ lực giải quyết hắn, như vậy
không đến nỗi đánh lầm người tốt, giết lầm lương dân.

Lúc đó Thẩm Hổ Thiền gật đầu nói:

- Người luyện võ chúng ta, bản thân giống như một món vũ khí, quan

trọng nhất không phải chỉ là biết cách thương người giết người, mà còn
phải biết làm thế nào để tự kiềm chế, không giết người thương người bừa
bãi. Ngươi có thể khống chế võ lực, mới xem là hiểu được võ công, nếu
không thì chỉ là bị võ lực nô dịch, không khác gì so với răng nanh móng
vuốt của cầm thú, thậm chí còn tệ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.