THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 237

sủa hơn một chút đi, được chứ?

Đường Bảo Ngưu xoa xoa chỗ bị gõ đau, chịu khổ vâng vâng dạ dạ

nói:

- Vâng vâng vâng…

Phương Hận Thiếu hừ một tiếng, chắp tay bước đi, mũi ngước lên trời.

Mọi người nhìn hắn, dáng vẻ rất khó xử, nhưng cũng không biết làm

sao dâng hương trước thạch cảm đương *, cũng không biết thắp hương
khấu đầu ở nơi nào, đều quay mặt nhìn nhau, không biết bắt đầu từ đâu.

Phương Hận Thiếu lại giơ quạt lên, Đường Bảo Ngưu vội ôm đầu, kêu

oan rung trời:

- Lại đánh ta, lại đánh ta, ngươi không đánh người khác thì không

được sao? Ta lại sai ở chỗ nào?

Trương Thán là người ngoài cuộc sáng suốt, cười nhạt nói:

- Hắn giận ngươi còn ngẩn ra đó, không chịu thỉnh giáo lão nhân gia

hắn.

Đường Bảo Ngưu xoa xoa chỗ đau, rất ủy khuất nói:

- Vậy mọi người cũng không thỉnh giáo…

Trương Thán lại thành công nặn ra một nốt mụn, cười khan nói:

- Ai bảo ngươi nóng lòng, người khác cũng không nôn nóng như

ngươi.

Đường Bảo Ngưu đành ủ rũ nói:

- Vậy ta ta… ta thỉnh giáo ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.