THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 311

Ôn Nhu lại khóc lên, dường như quên mất đang bị kẻ địch bắt giữ.

- Ngươi thấy ta bị người ta bắt, vui lắm phải không? Ngươi hung dữ

như vậy, vừa thấy mặt đã mắng chửi, cũng không quan tâm đến người ta!

- Ta, ta, ta…

Vương Tiểu Thạch lại tức đến xoa tay giậm chân:

- Ta làm sao không quan tâm đến cô!

- Ngươi quan tâm ta à?

Ôn Nhu khóc như hoa lê dính hạt mưa, càng khóc càng mang theo

mưa gió:

- Ngươi quan tâm ta mà lại mắng ta?

- Ta… ta mắng cô là vì muốn tốt cho cô.

Vương Tiểu Thạch vội vã nói:

- Bây giờ cô như vậy, cô cho rằng ta vui lắm sao?

- Ngươi không suy nghĩ biện pháp cứu người, vừa thấy mặt đã mắng

chửi không ngừng.

Ôn Nhu vẫn không bỏ qua:

- Còn nói là quan tâm người ta, trước mặt mọi người mắng chửi như

vậy, không cho người ta một chút mặt mũi nào!

- Ta… ta là nhất thời nóng ruột

Vương Tiểu Thạch đành nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.