THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 420

Lúc hắn mắng chửi người khác thì cơn giận vẫn còn sót lại, nhưng khi

gõ cửa thì rất bình tĩnh hoà nhã.

“Cộc! Cộc cộc! Cộc cộc cộc!”.

Hắn cũng gõ cửa như vậy.

Cửa cũng mở ra.

Mở cửa là một người trẻ tuổi, mày đao, môi mỏng gợn sóng, ánh mắt

sầu muộn rất hung dữ.

Bên hông y giắt nghiêng một thanh kiếm, đó là một thanh kiếm bình

thường, nhưng lại không có vỏ kiếm.

Kiếm này nhìn giống như tiện tay giắt vào, nhưng Bạch Sầu Phi chỉ

liếc một cái đã nhận ra, trên đời này quyết không có cách giắt kiếm nào tốt
hơn thanh kiếm này, có thể khiến cho thanh niên trước mắt càng nhanh,
càng dễ, càng thuận tiện rút kiếm tấn công.

Hắn vừa nhìn thấy cách giắt kiếm này, lập tức cảm thấy kính nể, đồng

thời cũng bừng lên đấu chí.

Trên đời có một loại người, gặp cản không cản, gặp mạnh càng mạnh,

gặp ác chế ác, gặp địch giết địch. Bạch Sầu Phi hiển nhiên chính là loại
người này.

Hắn háo thắng, hắn muốn thắng rồi lại thắng. Hắn một không sợ khổ,

hai không sợ chết, ba không sợ khó. Càng khó thì càng chứng tỏ năng lực
giải quyết khó khăn của hắn, càng nguy hiểm càng biểu thị công phu vượt
qua nguy hiểm của hắn, mà kẻ địch càng đáng sợ thì càng có thể thấy được
bản lĩnh thật sự của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.