THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 489

“Không giống” ở chỗ nào? Thật ra nàng cũng không nói rõ được.

Trước kia, Vương Tiểu Thạch có thể cùng nàng chơi đùa quậy phá.

Nàng và hắn tùy thời có thể leo cây bắt khỉ, có thể bày tỏ nỗi khổ trong
lòng với nhau, có thể đốt đèn lồng đi dạo vào trung thu, có thể thi tài ăn
bánh chưng vào tết Đoan Ngọ, có thể cùng nhau lăn trên giường học bơi, có
thể vẽ rùa lên lưng Đường Bảo Ngưu còn đang tỉnh, vẽ hoa hướng dương
lên mặt Chu Đại Khối Nhi vừa ngủ vừa kêu la…

Nhưng mà, hiện giờ những chuyện này đã dần dần “không thể làm”

nữa.

Có một lần, nàng bảo Vương Tiểu Thạch cùng nàng đi trộm linh phù

bên người của Hà Tiểu Hà. Đường Thất Muội bên cạnh lập tức hắng giọng
một tiếng (kỳ quái, sao những người này trước khi nói chuyện đều phải
hắng giọng năm ba cái như vậy mới mở miệng được), nói:

- Tam ca, như vậy không tốt lắm đâu, huynh là lãnh tụ của chúng ta.

Một lần khác, nàng hẹn Vương Tiểu Thạch đến Thập Thập điện dạo

chơi, nhưng Trương Thán lập tức nặn nặn nốt mụn trên mặt (thật đáng ghét,
đống mụn của hắn chắc sắp biến thành “ám khí độc môn” rồi), nhắc nhở:

- Vương lão đại, chuyện này không tốt lắm, nơi ấy là địa bàn của tập

đoàn Hữu Kiều.

Còn có một lần, nàng và Vương Tiểu Thạch ở dưới sông tát nước chơi

đùa, không lâu sau toàn thân hai người đều ướt đẫm. Vương Tiểu Thạch
chợt dừng lại không chơi nữa, chỉ trợn mắt nhìn nàng. Ôn Nhu càng không
giải thích được, vội thúc giục:

- Chơi đi! Sao lại không chơi nữa?

Vương Tiểu Thạch chỉ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.