THỦY HỬ - Trang 1110

triều đình; Còn thân đã tự triều đình, cần gì phải đợi chiêu an mà phải tạm lánh ở
Thủy Bạc? Nay đem lời này hỏi lại Tống Giang thì Tống Giang trả lời làm sao?
Mới biết những lời nói ra báo quốc, ngáy ngóng chiêu an, Tống Giang chỉ muốn dỗ
dành người ta theo vào Sơn Bạc; Lời ngạn nói rằng: Mật ngọt chết ruồi. Tống
Giang đã dùng lời khéo dỗ người vào Thủy Bạc mà không ai chẳng tin, để theo vào
Thủy Bạc. Lời rằng: Mượn mãi không trả, lâu hoá của mình, sao lại không biết
Tống Giang như vậy? Thôn Học Tiên Sinh khen ngợi thì ra không biết con quạ kia
đen trắng thế nào? Còn bo bo cho rằng trung nghĩa, chỉ sợ rằng không đáng như
vậy chẳng hay Thôn Học Tiên Sinh nghĩ ra thế nào?
Sau hồi thứ bảy tả Lỗ Đạt, xa cách thẳng bốn mươi chín hồi, mới lại tả Lỗ Đạt,
khiến ta đọc đến văn, há chẳng nhớ đến con người lỗi lạc chân chính Lỗ Đạt, trước
bốn mươi hồi, tả Lỗ Đạt một giọt rượu không thèm, khiến ta thấy xử sự ở con người
hảo hán kia, đối với việc nghĩa làm trọng bỏ hết thú vui, dầu thú vui ấy bấy lâu đã
nghiện như rượu đối với nhiều người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.