THỦY HỬ - Trang 1187

XÁI KHÁNH

Người kia nói với Xái Phúc rằng:
- Tôi đây họ Sài tên Tiến, tiểu tự là Tiểu Toàn Phong, người ở quận Hoành Hải, phủ
Thương Châu, dòng dõi vua Đại Chu khi trước, nhân xưa nay tôi vẫn có lòng sơ tài
trọng nghĩa, kết giao hảo hán bốn phương, bất đồ bị lỡ phạm tội, phải lưu lạc lên
Lương Sơn Bạc mà nhập bọn ở đó. Nay vâng tướng lệnh Tống Công Minh xuống
đây để dò tin tức Lư Viên Ngoại, ngờ đâu Viên Ngoại bị đám tham quan nhũng lại,
tớ phản vợ dâm, đồng ý với nhau để giam vào tử tội, hiện nay tính mạng chỉ còn
trông ở tay ngài, bởi vậy, tôi không dám quản công khó nhọc liều mình đi đến tận
đây nói rõ đầu đuôi cho ngài biết. Nếu ngài chịu lưu tâm cẩn thận, giữ gìn tính
mạng cho Lư Viên Ngoại thì chúng tôi sẽ hết lòng tử tế, không bao giờ dám quên
ơn, bằng sinh sự thế nào thì nay mai binh mã tới nơi, phá hết thành trì, giết sạch
quan dân, dẫu Thiên Tử đến đây cũng khó lòng cứu được. Tôi vẫn nghe tiếng ngài
là trung nghĩa hảo hán xưa nay, nên mới nói rõ cho ngài biết và gọi là có nghìn lạng
vàng đưa để ngài tiêu, xin ngài chấp nhận lấy cho. Hay là ngài có muốn bắt Sài Tiến
thì cứ bắt ngay bây giờ, tôi không phàn nàn chi cả.
Xái Phúc nghe nói toát mồ hôi, ngây người một lúc, không sao trả lời được. Sài
Tiến nói rằng:
- Anh hùng xử sự không nên rùi rắng trù trừ, thế nào xin quyết ngay cho.
Xái Phúc nói:
- Xin hảo hán cứ về tôi khắc xin chu tất.
Sài Tiến tạ ơn mà rằng:
- Ngài đã nghe lời, sau này xin đền ơn lớn.
Nói đoạn quay ra gọi người theo hầu là Đới Tung đưa vàng cho Xái Phúc rồi vái
chào rồi ra đi.
Xái Phúc thấy hai người đi rồi, trong bụng trù trừ khó nghĩ, vẫn vơ hồi lâu rồi mới
đi vào trong ngục, đem các chuyện đó thuật cho Xái Khánh nghe.
Xái Khánh nói với anh rằng:
- Anh vẫn là người quyết đoán xưa nay, một việc con con này có làm chi mà khó?
Người ta thường nói: "giết người phải thấy máu, cứu người phải đến nơi". Vậy ngày
nay đã có một nghìn lạng vàng ở đây ta cứ nên kê lót hết tất cả mọi nơi, từ Lưu
Trung Thư đến Trương Khổng Mục toàn thị những giống tham lam làm cho họ
chẳng nhận? Khi nhận được tiền rồi tất nhiên họ phải kết án liều lĩnh đem bắt đi đày
rồi đó cứu được hay không thì đã có bọn hảo hán ở Lương Sơn Bạc, ta biết đâu
được đến đấy nữa.
Xái Phúc nói:
- Em nói chính hợp ý ta. Vậy em đem Lư Viên Ngoại để vào một chỗ tử tế, cơm
nước cho ông ta cẩn thận và bảo qua cho ông ta biết trước.
Hai anh em bàn định xong, liền đem tiền đi để nói lót các nơi cho cẩn thận. Ngày
hôm sau Lý Cố đợi mãi không thấy Xái Phúc báo kết liễu Lư Viên Ngoại, liền vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.