THỦY HỬ - Trang 1188

vàng chạy đến để hỏi.
Xái Phúc đáp rằng:
- Chúng tôi đương định hạ thủ thì thấy Lương Trung Thư cho người xuống bắt phải
gìn giữ cẩn thận lấy tính mệnh họ Lư mà không cho làm bậy. Vậy việc đó ông cứ lo
ở quan trên cho xong rồi tôi chắc hạ thủ ngay có khó gì?
Lý Cố lại quay về cậy người đem tiền đến nói với Lương Trung Thư.
Lương Trung Thư đáp rằng:
- Đó là công việc của lao Tiết Cấp, không lẽ ta thân hành đến đấy mà hạ thủ? Hãy
để dăm ba hôm nữa thì nó cũng chết, chứ sống thế nào được mà vội?
Bấy giờ Trương Khổng Mục đã nhận được tiền của Xái Phúc rồi đem văn án rút bớt
tội xuống rồi Xái Phúc lại thúc giục để kết đoán mà mau cho xong công việc.
Trương khổng Mục đem văn án lên trình Lương Trung Thư.
Trung Thư hỏi rằng:
- Việc này nên kết đoán thế nào cho phải?
Trương Khổng Mục nói:
- Chúng tôi thiết tưởng việc Lư Tuấn Nghĩa tuy có người cáo thú, song không có gì
làm bằng chứng, vả có ở Lương Sơn Bạc ít lâu song cũng là theo đóm ăn tàn không
phải là chính phạm, vậy việc này chỉ nên phạt bốn mươi trượng đem đày ra Viễn
châu là hợp lẽ, chẳng hay tướng công nghĩ sao?
Lương Trung Thư gật đầu khen rằng:
- Khổng Mục xử thế rất phải chính hợp với ý ta nên cho thi hành ngay đi.
Nói đoạn truyền cho Xái Phúc đem Lư Tuấn Nghĩa lên luyện án cho biết, phạt bốn
mươi trượng thay gông sắt nặng hai mươi cân và sai Đổng Siêu, Tiết Bá áp giải đi
sang Sa Môn Đảo. Nguyên Đổng Siêu, Tiết Bá ngày trước ở phủ Khai Phong áp
giải Lâm Xung đi sang Hoành Hải, bất đồ giữa đường bị Lỗ Trí Thâm hộ cứu không
sao hại được Lâm Xung khi trở về bị Cao Thái uý quở phạt liền đem đày sang đất
Bắc Kinh, tới đây Lương Trung Thư thấy chúng là người tinh nhanh được việc nên
lại cho vào trong phủ để cung ứng việc quan.
Hôm đó hai tên vâng lệnh Trung thư đem Lư Tuấn Nghĩa ra phòng Sứ thân rồi hai
người trở về nhà để gói ghém hành lý, khi tới phố bỗng gặp Lý Cố mời hai người
vào hàng rượu để đánh chén nói chuyện, chè chén hồi lâu rồi Lý Cố nói với hai
người rằng:
- Chẳng giấu gì các ông Lư Viên Ngoại chính là người thù của nhà tôi, ngày nay đi
sang Sa Môn Đảo đường sá xa xôi hắn ta tiền nong không có, không lẽ hai ông đi
một chuyến xa hàng ba bốn tháng trời mà không có một đồng xu nào thì chịu làm
sao được? Vậy tôi gọi là có hai đỉnh bạc lớn đây kính tặng các ông làm lộ phí xin
các ông cố hết sức giúp tôi đem tên ấy ấy tới đâu rồi kết liễu hắn ngay đi và đem
miếng thịt ở mặt về đây cho tôi được biết chẳng tiện hơn hat sao?
Hai anh em kia nghe nói nhìn nhau một lúc rồi Đổng Siêu nói rằng:
- Chỉ sợ không làm xong thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.