THỦY HỬ - Trang 1193

lính công sai cũng nên.
Lý trưởng thấy nói liền đem chuyện báo cho bọn lính đi do thám biết để cùng đến
thám nã.
Hôm đó Yến Thanh nhân không có tiền mua thức ăn liền vác nỏ đi ra quanh ven
làng để bắn chim chuột về nấu ăn, khi về đến nửa chừng thì thấy dân làng reo hò ầm
ỷ cả lên, Yến Thanh nấp vào gốc cây để xem động dạng gì? Đương khi đó chợt
trông thấy hơn trăm người lính đều vác gươm vác dao xúm đi xung quanh trói Lư
Tuấn Nghĩa lên xe mà dong đi qua đó. Yến Thanh thấy vậy cả kinh toan xông vào
để cứu song trong tay không sẵn đồ đạc đành lui lại mà không dám thò ra nữa.
Chàng vừa bực tức vừa buồn bã nghĩ vẩn vơ còn một kế là lên Lương Sơn Bạc nói
với Tống Công Minh đem quân xuống cứu thì mới thoát cho chủ được.
Chàng nghĩ vậy bèn lập tức gấp đường mà quay lên Lương Sơn Bạc, chàng đi đến
nửa đêm hôm ấy trong bụng vừa đói vừa khát không có một đồng tiền nào để mua
thức ăn thức uống bèn đi thốc lên một khu rừng cây ở trên ngọn núi đất mà ngủ đến
sáng.
Sáng ngày hôm sau chàng nghĩ trong bụng bụng lấy làm lo âu phiền muộn, thương
cho chủ nhân mà ngại cho mình đói khát bơ vơ không biết rằng có tìm được người
cứu hay không? Chàng đương nghĩ vẩn vơ thì thấy trên cành có tiếng chim khách
kêu réo liền nghĩ thầm trong bụng định bắn con chim, để vào trong làng nấu nướng
nhờ mà ăn cho đỡ đói. Nghĩ vậy liền trở dậy vác nỏ chạy ra ngoài rừng ngẩng cổ lên
nom thì thấy con chim khách cứ quay đầu vào chàng kêu ríu rít, Yến Thanh cầm tên
nỏ ra tay rồi ngẩng trông lên trời lẩm bẩm khấn rằng:
- Yến Thanh tôi chỉ còn có một cây tên này nếu mà có thể cứu được chủ nhân ra thì
tên bắn chim rơi xuống, bằng tính mạng chủ nhân tôi có đến nổi thế nào thì mũi tên
bắn ra chim kia sẽ bay đi mất.
Nghĩ đoạn đặt tên lên nỏ kêu lên một tiếng '' Như Ý Tử chớ lầm ta”,' rồi nghe đến
tách một cái trúng ngay vào đuôi con chim khách, con chim khách bị tên bắn vào
liền vỗ cánh bay sè xuống chân núi. Yến Thanh đến nơi tìm quanh tìm quẩn không
thấy con chim khách ở đâu thì trong lòng phiền não vô hạn. Chợt đâu thấy có hai
người đi đến trước mặt, chàng ngẩng cổ lên nom thì thấy một người chít khăn mỏ
lợn sau gáy có đôi vòng bạc vòng đồng, mình mặc áo lá đen chân đi một đôi giày
đen tay cầm một cây gậy đoản; và một người khoác nón trắng mặc áo lụa thắt lưng
đỏ chân đi giày da vai khoác khăn gói, tay cầm gậy đoản lưng dắt yêu đao cùng
lượn qua trước mặt mà đi. Yến Thanh thấy vậy quay mình lại nhìn rồi nghĩ thầm
rằng: ''Ta đương kiết cáu không có đồng nào, bất nhược quay lại đánh luôn cho mỗi
thằng mấy cái cướp lấy khăn gói để lấy tiền tiêu rồi về Lương Sơn Bạc cũng được''.
Chàng nghĩ đoạn liền bỏ cung nỏ xuống đó đuổi theo hai tên kia, hai anh kia đương
cắm đầu cắm cổ vội vàng đi, bị Yến Thanh sấn đến đánh cho một quyền ngã lăn
xuống đất rồi Yến Thanh cũng ra tay đánh luôn anh đi trước một thể. Bất đồ Yến
Thanh chưa kịp đánh thì đã bị anh đi trước phang cho một gậy vào giữa đùi bên tả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.