THỦY HỬ - Trang 1194

ngã lăn ngay xuống. Đoạn rồi anh bị ngã đứng phắt dậy dẫm chân lên bụng Yến
Thanh rút dao ra toan chém, Yến Thanh vội kêu lên rằng:
- Hảo hán ơi! Tôi chết không tiếc chi song đáng thương một nỗi không ai báo tin
ccho tôi.
Anh chàng kia dừng tay lại xách Yến Thanh đứng dậy mà hỏi rằng:
- Thằng này mày nói rằng là báo tin gì?
- Bác định hỏi tôi mần chi?
Bấy giờ anh đi trước kia nắm lấy cổ tay Yến Thanh thấy có hoa chạm vẽ trên tay
liền vội hỏi rằng:
- Anh có phải là Lãng Tử Yến Thanh gì đó ở nhà Lư Viên Ngoại hay không?
Yến Thanh nghe nói liền nghĩ bụng thể nào cũng chết bất nhược nói phắt cho nó bắt
để cùng chết với chủ còn hơn. Chàng liền nói rằng:
- Tôi chính là Yến Thanh ở nhà Lư Viên Ngoại đây.
Hai người kia thấy nói vậy đều nhìn vào Yến Thanh mà nói rằng:
- Giá chậm tí nữa thì chúng tôi giết oan mất, nào ai biết đâu là Tiểu Ất ca đây. Bác
có biết hai người chúng tôi không? Tôi là Bệnh Quan Sách Dương Hùng và ông này
là Biển Mạnh Tam Lang Thạch Tú cùng làm đầu lĩnh ở Sơn Bạc đây. Nay chúng tôi
vâng tướng lệnh Tống Ca Ca đến Bắc Kinh để thăm tin Viên Ngoại rồi Quân Sư tôi
cùng Đới Viên trưởng cũng đến sau kia.
Yến Thanh thấy vậy mừng rỡ liền đem chuyện Lư Viên Ngoại thuật lại cho hai
người nghe Dương Hùng bảo với Thạch Tú rằng:
- Nếu vậy tôi với Tiểu Ất ca cùng trở về sơn trại để báo với Tống Ca Ca cón Thạch
huynh một mình đi vào Bắc Kinh để dò xét xem sao rồi sẽ về báo.
Thạch Tú vâng lời rồi giở thịt khô bánh nướng cho Yến Thanh ăn và đưa khăn gói
cho Yến Thanh khoác để cùng về Lương Sơn với Dương Hùng.
Khi về đến sơn trại Yến Thanh thuật hết chuyện cho Tống Giang nghe, Tống Giang
nghe nói cả kinh liền họp tất cả các Đầu lĩnh để tính kế cứu Lư Tuấn Nghĩa.
Về phần Thạch Tú một mình đem mấy thứ quần áo cần dùng đi vào tới địa hạt Bắc
Kinh, gặp khi trời tối không được vào thành lại phải đến hàng để trọ. Sáng hôm sau
chàng cơm nước xong đi vào tới trong thành chợt thấy ở trong phố xá các người đều
lao xao nói với nhau người nào nom cũng có vẻ buồn bã thương tâm hết thảy.
Thạch Tú thấy vậy trong lòng lấy làm nghi hoặc bèn lần ra đến giữa chợ tìm một
ông già để hỏi chuyện, ông già thấy Thạch Tú hỏi thì thở dài lắc đầu mà nói rằng:
- Ông ở xa đến đây không biết, nguyên Bắc Kinh tôi đây có một ông Lư Viên Ngoại
là tay tài chủ anh hùng phúc đức, dạo trước bị đám Lương Sơn Bạc bắt lên núi mấy
tháng mới được thả về, khi về nhà bị Quan tư đem đầy sang Sa Môn đảo; sau không
biết vì sao lại đánh chết hai người lính giải rồi Quan tư bắt được liền kết án xử tử
mà đem chém ở ngoài chợ, chỉ vào khoảng giờ Ngọ hôm nay là hành hình đó.
Thạch Tú nghe đến đó giật nẩy mình toát mồ hôi vội cắm đầu cắm cổ chạy ra hàng
cơm gần chỗ pháp trường rồi trèo tót lên gác để ngồi. Tên tửu bảo chạy theo lên hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.