THỦY HỬ - Trang 1220

Quan Thắng nghe nói, chỉ cúi đầu rồi lại sai đem xe tù để vào một chỗ. Tối hôm đó
Quan Thắng đứng ngồi vơ vẩn không yên, bèn chạy ra sau trại nom quanh nom
quẩn một mình, ngẩng trông lên thấy mịt mù sương toả, khí lạnh đầy trời, một bóng
trăng suông lờ mờ hơi rõ, giang sang cảnh sắc trông ra đều có vẻ thương cảm bồi
hồi, chàng thấy vậy lại càng ngao ngán, thở dài mà đứng mãi không đi.
Đương khi dùng dằng vẫn vơ, chợt thấy lính vào báo:
- Có một tướng rậm râu, một mình một ngựa, xin vào yết kiến Nguyên Súy.
Quan Thắng hỏi:
- Sao ngươi không biết hỏi xem ai?
- Bẩm, Ông ta không có mũ giáp quân khí chi cả mà cũng không chịu nói tên, chỉ
nói là muốn yết kiến Nguyên Soái thôi.
Quan Thắng ngần ngại rồi gật đầu mà bảo rằng:
- Ngươi ra mời vào đây.
Tên lính vâng lời quay đi thì một lát dẫn người ấy vào. Khi vào trong trướng. Quan
Thắng quay bảo người tỳ tướng bật đèn lên rồi trông người kia, thấy nét mặt có vẻ
quen quen. Quan Thắng hỏi:
- Ông là ai?
Người kia nói:
- Xin đuổi người hầu đi rồi tôi sẽ nói.
Quan Thắng cười rằng:
- Làm người đại tướng ở trong đám muôn quân vạn lính, nếu không nhất đức nhất
tâm làm sao sai khiến cho được? Trong trại tôi đây, bất cứ trong trướng, ngoài
trướng, kẻ trên người dưới, đếu là tâm phúc của tôi cả, có việc gì xin cứ nói cho.
Người kia nói:
- Tiểu Tướng tức Hô Diên Chước, ngày trước đã từng vâng mạng triều đình, thống
lĩnh trận ngựa Liên Hoàn ra đánh Lương Sơn Bạc, sau chẳng may lỡ mắc phải kế
gian, sẩy hỏng việc quân, nên không dám trở về triều đình nữa. Mới rồi nghe tin
Tướng Quân đến đây, trong lòng lấy làm vui mừng quá đổi. Trận đánh hôm nay
Lâm Xung vốn định bắt Tướng Quân, sau Tống Giang sợ phạm hại đến ngài, nên
phải khua chiên thu quân lập tức. Người ấy vốn có chí quy phục triều đình, nhưng
bọn kia không chịu theo nên không dứt đi được. Nhân thế có bàn riêng với tôi, định
để khu xử lòng người, sao cho quy thuận cả mới nghe. Vậy nếu Tướng Quân có
lòng tin tôi thì đêm mai chỉ xin đem ít cung tên, dẫn ít quân kỵ, theo đường tắt dẫn
đến sơn trại mà tróc nã bọn Lâm Xung thì không những Tướng Quân lập được công
to mà tôi với Tống Giang cũng khả dĩ chuộc được tội xưa đôi chút, Tướng Quân
nghĩ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.