THỦY HỬ - Trang 1229

Nói đoạn Tống Giang sịch mở mắt ra, mới biết là một giấc mộng Nam Kha canh
vắng, chàng liền mời Ngô Dụng đến thuật giấc mộng cho nghe. Ngô Dụng nói rằng:
- Tiều Thiên Vương đã hiển thánh như vậy chắc là đích thực chứ không sai. Vả hiện
nay khí trời đương lạnh, gió bấc tuyết sương, quân mã ở lâu không tiện, vậy cũng
nên tạm lui về núi chờ khi Đông hết sang Xuân rồi sẽ đem quân đi đánh cũng chưa
muộn gì. Việc đó xin nhân huynh liệu trước thì hơn.
- Quân Sư nói đã đành là phải, song Lư Viên Ngoại cùng Thạch Tú còn đương bị
giam ở trong lao, một ngày đăng đẳng mong mỏi anh em đến cứu, nay nếu bây giờ
rút quân trở về thì tất là tính mạng của họ khó lòng mà toàn được. Nói thế thực là
tiến thoái lưỡng nan, ta nên bàn kỹ xem sao rồi sẽ liệu.
Nói đoạn hai người bàn bạc một đêm hôm ấy, không quyết định ra sao.
Sáng hôm sau Tống Giang bỗng thấy tinh thần mỏi mệt, mình nóng như sôi, đầu
nhức như búa bổ, nằm liên miên ở giường mà không muốn dậy.
Các Đầu Lĩnh thấy vậy đều tụ họp trước trướng để thăm hỏi trông nom.
Khi các tướng nom đến Tống Giang thấy đằng sau lưng có một mụn như hạt đậu
nổi lên, đỏ vầng như viên than nóng. Ngô Dụng thấy vậy nói với các Đầu Lĩnh
rằng:
- Cái bệnh này không phải là ung cũng không phải là nhọt, duy có thứ bột đậu xanh,
khả dĩ giữ được khí độc không cho thấm vào trong ruột, vậy ta nên tìm thứ bột ấy
cho Ca Ca uống mới được. Còn về việc thuốc men thì ở đây xa lạ, không biết rằng
tìm đâu cho được thầy hay?
Ngô Dụng chưa nói dứt lời thì thấy Lãng Lý Bạch Điều nói lên rằng:
- Khi trước mẹ tôi ở Tầm Dương, bị cái hậu bối, thuốc men mãi không khỏi bệnh,
sau mới được ông An Đạo Toàn ở phủ Kiến Khang đến chữa thì bệnh lập tức khỏi
ngay, từ đó tôi lấy làm cảm phục ông ta mà kiếm được tiền nong là đem đến biếu.
Nay bệnh Huynh trưởng như vậy, tưởng có người ấy đến thì thế nào cũng khỏi, duy
đây sang Kiến Khang Châu thì đường sá diệu vợi, nếu muốn kịp thì phải đi ngay
cho chóng mới được.
Ngô Dụng nói:
- Huynh trưởng nằm mê thấy Tiều Thiên Vương nói có vạ sau lưng, tất phải có linh
tinh ở Giang Nam mới được, có lẽ là người đó chăng?
Tống Giang nói:
- Nếu có phải vậy thì Trương huynh nên lập tức đi mời về đây cứu mệnh cho ta, chớ
khá từ nan mới được.
Ngô Dụng liền lấy ra trăm lạng vàng để đưa thầy thuốc và đưa ba mươi lạng bạc
cho Trương Thuận làm lộ phí mà dặn rằng:
- Ngươi phải lập tức đi ngay chớ nên để lỡ. Ta nay nhổ trại kéo quân về núi, ngươi
đi mau mau, đón người ta về đó, phải cho đến nơi đến chốn mới được.
Trương Thuận vâng lời, lập tức gói khăn gói từ biệt mọi người ra đi. Ngô Dụng lại
sai lấy xe đặt Tống Giang lên rồi nhổ trại thu quân đêm hôm đó kéo về Sơn Bạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.