THỦY HỬ - Trang 1243

Khổng Lượng giả làm hai tên đầy tớ, lẻn vào thềm nhà các chốn náo nhiệt ở trong
thành để bấy giờ đi tiếp ứng mọi nơi. Lý Ứng, Sử Tiến giả làm khách đi chơi, trọ ở
ngoài cửa Đông thành đợi khi lửa lên thì đi giết đám lính coi thành để mở cửa cho
quân ra. Lư Trung Thư cùng Võ Tòng giả làm thầy chùa đi khuyên giáo, đến chùa
nào ở gần thành Đại Danh, nom lửa hiệu mà đến phía ngoài cửa nam để ngăn đón
đại quân và đánh chặn đường đi. Trâu Uyên, Trâu Nhuận giả làm người bán đèn,
nghỉ ở trong thành Đại Danh, để nom hiệu lửa mà đến nhà ngục cứu ứng, Lưu
Đường giả làm lính công đợi ở trước nha phủ để ngăn giữ các người đến báo. Lại
mời Công Tôn Thắng giả làm vân du Đạo Nhân và Lăng Chấn giả làm đạo đồng;
đem mấy trăm súng phóng hoả đến chỗ vắng phía trong thành để đợi hiệu lửa là nổ
súng lên. Lại sai Trương Thuận đi với Yến Thanh theo đường thủy vào thành, chực
ở ngoài nhà Viên Ngoại để bắt gian phu dâm phụ. Vương Nụy Hổ, Tôn Tân, Trương
Thanh, Hổ Tam Nương, Cố Đại Tẩu, Tôn Nhị Nương giả làm ba cặp vợ chồng nhà
quê vào thành xem đèn rồi lần đến nhà Lư Viên Ngoại để phóng lửa. Sài Tiến cùng
Nhạc Hoà giả làm quan nhân đến nhà Xái Tiết Cấp cứu lấy tính mạng hai anh em
Xái Phúc. Khi cắt đặt xong rồi, các Đầu Lĩnh đều theo hiệu lệnh mà lập tức ra đi.
Nói về thành phủ Đại Danh, một hôm gần đến ngày tết Nguyên Tiêu, Lương Trung
Thư gọi Lý Thành, Văn Đạt, Vương Thái Thú cùng các quan lại trong thành đến để
bàn về việc hội đèn hôm rằm. Lương Trung Thư nói với mọi người rằng:
- Cứ theo lệ thường mọi năm thì thành Đại Danh ta đây, tất phải mở hội chơi đèn
giữa tối Nguyên Tiêu cũng chẳng khác gì Đông Kinh vậy, song năm nay chẳng may
bị giặc Lương Sơn mấy phen quấy nhiễu, chỉ e hôm ấy chơi đèn mà lỡ xảy ra có
việc gì thì làm sao cho được? Vậy các quan thử thương nghị xem sao?
Văn Đạt nghe nói ứng ngay lên rằng:
- Thiết tưởng đám giặc đã bỗng nhiên bỏ trốn và dán yết thị khắp cả các nơi, như
thế là cùng đường hết kế còn lo ngại điều chi? Nếu năm nay ta không mở hội chơi
đèn mà chúng dò biết, tất bị chúng chê cười. Vậy xin tướng công cứ hạ lệnh cho
dân gian phải đặt thêm các đèn, cho vui hơn mọi năm trước. Giữa chợ phải kết thêm
hai toà núi giả sơn cũng theo như ở Đông Kinh, suốt đêm không cấm, từ mười ba
đến mười bảy, phải thả đèn luôn năm đêm và sức cho các Phủ Quan phải sức bảo
dân gian không được thiếu thốn. Hôm đó xin Tướng Công cứ thân hành đi chơi vui
với dân chúng rồi tôi dẫn một toán quân mã ra đóng ở hang Phi Hổ để phòng bị
quân giặc và cho Phó Đô Giám dẫn một toán quân kỵ đi tuần kiểm ngoài Thành cho
cẩn thận, như thế thì còn có ngại chi?
Lương Trung Thư nghe nói cả mừng, liền treo bảng hiểu dụ dân xã cứ theo lệnh thi
hành. Nguyên Bắc Kinh là một nơi quận lớn xung yến ở đất Hà Bắc, đường đi lối
lại giao thông rất nhiều, buôn bán sầm uất hơn tất cả mọi nơi, nhân dân tụ tập rất là
đông đúc. Nay nhất đáng gặp hội phóng đăng thì ai nấy lấy làm nô nức thú vui mà
đua nhau để nộp đèn chơi hội. Trong mấy hôm đó từ các nhà phú hào, cho đến các
nhà loàng xoàng, đều tranh nhau đi mua đèn để nộp. Các lái bán đèn trong mọi năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.