THỦY HỬ - Trang 1266

Nói đoạn hai người lên ngựa dong cương mà đi với nhau. Khi Lâm Xung thấy hai
người lên ngựa cùng đi với nhau, liền hỏi duyên cớ vì sao? Quan Thắng giấu trận
Đan Đình Khuê thua rồi bảo với Lâm Xung rằng:
- Khi đuổi đến chỗ vắng, tôi lấy tình trước nghĩa sau khuyên giải, nên Đan Tướng
Quân mới quy hàng đó.
Bọn Lâm Xung nghe nói, đều lấy làm mừng rỡ vô cùng. Đan Đình Khuê về đến
trước trận, kêu lên một tiếng năm trăm quân áo đen cùng theo cả đi, còn các nhân
mã khác đều trốn vào thành, báo cùng Trương Thái Thú cùng Ngụy Định Quốc.
Ngụy Định Quốc nghe nói cả giận, ngày hôm sau liền sắm quân mã ra thành để
đánh. Khi ra tới trận, Ngụy Định Quốc trỏ mặt Đan Đình Khuê quát mắng rằng:
- Đồ vong ân bội nghĩa, như thế thì phỏng còn trời đất nào chứng cho ngươi nữa?
Quan Thắng nghe nói cười nhạt một tiếng rồi xông ngựa múa đao ra đánh, hai bên
đánh nhau được mươi hiệp. Ngụy Định Quốc liền quay ngựa chạy về bản trận Quan
Thắng vỗ ngựa đuổi theo, Đan Đình Khuê kêu to lên rằng:
- Tướng Quân không nên đuổi theo.
Quan Thắng nghe thấy liền quay ngựa vội trở lại thì thấy bên trận Lăng Châu, có
năm trăm tên bộ quân, mình mặc áo đỏ, lưng đeo túi lưu huỳnh cùng các đồ dẫn lửa,
đẩy năm chục cổ xe chất toàn cỏ khô, đốt đỏ rừng rực và kéo sang bên trận Quan
Thắng.
Quân mã Quan Thắng bị lửa xông vào, ai nấy đều kinh hoàng sợ hãi mà chạy tán
loạn cả. Quan Thắng liền dẫn quân lui về bốn mươi dặm để hạ trại.
Ngụy Định Quốc lại dẫn quân lui về. Khi đến cửa Thành, thấy lửa đỏ rực trời, than
khói tứ tung. Ngụy Định Quốc biết là trong thành bị cướp, bèn vội vàng dẫn quân
kéo chạy mà không dám kéo quân vào thành nữa.
Nguyên khi Ngụy Định Quốc kéo quân ra đánh thì Lý Quỳ dẫn nhân mã ở Khô Thụ
Sơn, đến phía bắc thành Lăng Châu, sát vào thành mà cướp lấy kho đạn rồi phóng
hoả đốt nhà cửa, khiến cho thành Lăng Châu phút chốc đã tan ra như tro vậy.
Bấy giờ Ngụy Định Quốc dẫn quân quay ra, bất đồ lại gặp Quan Thắng đến đón
đánh. Ngụy Định Quốc lại phải kéo quân sang huyện Trung Lăng để lánh nạn. Quan
Thắng lại đem quân vây huyện Trung Lăng, truyền lệnh các tướng đánh thành rất
riết. Ngụy Định Quốc chỉ đóng chặt cửa thành mà không dám ra đánh. Đan Đình
Khuê bàn với Quan Thắng, Lâm Xung cùng mọi người rằng:
- Ngụy Định Quốc là người hăm hở nóng nảy, nếu ta bách quá thì hắn liều chết mà
không chịu nhục. Việc đó thong thả thì xong, chứ vội quá không thành hiệu. Vậy
tiểu đệ xin đi vào trong huyện đó lấy lời tử tế mà khuyên nhủ anh ta thì may ra khỏi
phải dùng sức can qua mà có thể âm thầm được.
Quan Thắng nghe nói cả mừng, liền ưng lời cho Đan Đình Khuê một mình một
ngựa mà đi vào thành Trung Lăng.
Đan Đình Khuê vào tới huyện ấy, lấy lời ngon ngọt dỗ Ngụy Định Quốc mà rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.