THỦY HỬ - Trang 1299

tháo gông ra rồi hai mắt trợn trừng trợn trạc mà đi ra sân. Bấy giờ mấy anh lính
ngục nửa tỉnh nửa say ngồi quanh ở đó. Sử Tiến chạy đến đánh mấy anh chết, còn
mấy anh thì mau chân chạy thoát được. Sử Tiến đánh xong bọn lính canh rồi, quay
vào tháo gông cùm cho năm sáu mươi người tù trong ngục và tháo tung cửa ngục
ra, để đợi quân ngoài vào cứu ứng. Khi đó có người vào báo với Trình Thái Thú,
Thái Thú xám mặt lại rồi mời Đổng Bình sang để hỏi kế. Đổng Bình nói:
- Cái này trong thành chắc có người do thám, vậy xin cứ cho người vây chặt lấy bọn
tù ở đó, để tôi thừa thế ra thành bắt tên Tống Giang về đây. Còn tướng công ở nhà
coi giữ thành trì cho cẩn thận mới được.
Nói đoạn liền đem quân mã ra đi, Trình Thái Thú liền sai các Tiết Cấp, cùng các
Ngu Hầu, đều cầm gươm giáo đến ngục mà reo hò để canh giữ. Sử Tiến ở trong
thấy vậy cũng không dám thò ra nữa. Cố Đại Tẩu nghe thấy tin ấy thì trong lòng lấy
làm áy náy tức bực vô cùng mà không biết làm sao cho được.
Vào khoảng canh tư đêm hôm ấy, Đổng Bình dẫn quân mã đến trại Tống Giang.
Tống Giang nghe báo, chắc rằng Cố Đại Tẩu lại bị sao đây, liền truyền cho tam
quân đều phải chỉnh tề, để ra nghinh địch. Quân mã được lệnh vội vàng chỉnh đốn
đội ngũ rồi kéo ra dàn trận đón đánh. Nguyên Đổng Bình là một người tinh ranh
lanh lợi, tam giáo cửu lưu không gì là không thạo, quản huyền ty trúc không gì là
không hay. Nhân thế mà bọn Sơn Đông Hà Bắc, ai ai cũng gọi tên là Phong Lưu,
Song Thương Tướng xưa nay.
Hôm đó khi trời vừa sáng, đôi bên dàn trận xong, Tống Giang đứng bên này trông
thấy Đổng Bình, ra dáng tinh anh tuấn tú thì trong bụng có vẻ mừng thầm. Sau lại
thấy Đổng Bình đeo một cái túi tên, trong có lá cờ nhỏ viết đôi câu đối rằng:
Anh hùng Song Chiên Tướng,
Phong Lưu Vạn Hộ Hầu
Tống Giang thấy vậy, liền sai Hàn Thao ra đánh trước, Hàn Thao vâng lệnh múa
cây giáo sắt, xông ra đánh Đổng Bỉnh. Đổng Bình múa đôi thương sắt như thần hiện
quỷ biến, Hàn Thao không thể nào địch nổi, Tống Giang lại sai Kim Sang Ban Từ
Ninh, múa Câu Liêm Sang ra đánh thay Hàn Thao. Từ Ninh vâng lệnh, xông ngựa
ra đấu với Đổng Bình, đôi bên quần nhau hơn năm mươi hiệp, không quyết được
thua, Tống Giang sợ Từ Ninh đuối sức, liền gõ chiên thu quân rồi Từ Ninh cắp sang
quay ngựa trở về bản trận. Đổng Bình múa song thương cưỡi ngựa đuổi theo, Tống
Giang liền thừa thế trỏ tam quân đổ lại vây chặt lấy Đổng Bình.
Đổng Bình bị vây trong đám quân hết sức hăng hái để đánh xông ra. Tống Giang
đứng trên đống đất cao, thấy Đổng Bình chạy sang Đông thì trỏ cờ sang đông, Đổng
Bình chạy sang Tây, lại cho cờ hiệu sang Tây, quân sĩ cứ theo hiệu cờ mà bổ vậy rất
ngặt. Đổng Bình ra sức múa song thương đánh cự hồi lâu mới tháo vây mà chạy
thoát được, Tống Giang cũng không đuổi. Đổng Bình liền thu quân kéo về trong
thành.
Đêm hôm ấy Tống Giang đem binh, đến sát chân thành vây khắp cả bốn mặt, duy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.