THỦY HỬ - Trang 172

Đổng Siêu nghe nói, liền theo tên tửu bảo, đi đến tửu điếm xem ai. Khi tớimột gian
gác ở tửu điếm ấy thì thấy người kia ra vái chào Đổng Siêu mà nói rằng:
- Xin mời ông vào ngồi chơi.
Đổng Siêu thấy lạ mặt liền hỏi:
- Tôi trông ngài hình như chưa được quen biết bao giờ? Chẳng hay ngài có việc chi
mà cho gọi đến đây?
Người kia cười mà đáp rằng:
- Xin ông cứ ngồi chơi rồi một lát sẽ biết.
Nói xong kéo Đổng Siêu ngồi xuống một bên, sai tửu bảo gọi rượu và thức nhắm
lên rồi lại nói luôn rằng:
- Không biết rằng nhà ông Tiết Bá ở đâu?
Đổng Siêu đáp:
- Ở ngay ngõ trước kia.
Người kia nghe nói, liền sai tửu bảo chạy ba chân bốn cẳng đi mời Tiết Bá đến. Khi
Tiết Bá đến nơi, Đổng Siêu liền quay ra bảo rằng:
- Vị quan nhân này mời chúng ta đến đây, không biết rằng nói chuyện gì?
Người kia nghe nói biết ngay rằng Tiết Bá, liền đứng lên mời ngồi. Tiết Bá hỏi:
- Chúng tôi xin hỏi khí không phải, quý hiệu ngài là chi xin cho biết.
- Xin ông hãy ngồi xơi rượu với tôi rồi sẽ biết.
Nói đoạn sai tửu bảo rót rượu ba người cùng uống. Một lát người ấy móc túi ra lấy
10 lạng bạc, để ra bàn mà nói rằng:
- Món tiền này xin hai bác nhận cho, tôi có câu chuyện muốn phiền hai ông đây.
Đổng Siêu, Tiết Bá thấy vậy đều ngạc nhiên, không hiểu mà nói rằng:
- Chúng tôi không có được biết ngài, đau mà dám nhận tiền của ngài?
- Có phải hai ông sắp đi Thương Châu nay mai đó không?
- Vâng, chúng tôi vâng lời quan sắp giải Lâm Xung đến đấy.
- Bởi vậy tôi muốn phiền hai ông một chút, tôi là Lục Ngu Hầu người nhà quan Cao
Thái Úy đây.
- Chết nỗi! Nếu vậy sao chúng tôi dám ngồi uống rượu với ngài?
- Không hề chi, các ông có hiểu việc Lâm Xung đối với quan Thái Úy thế nào
không? Bây giờ ngài sai tôi đưa món tiền này để biếu các ông, các ông cứ nhận mà
hết sức giúp cho. Cứ đến chỗ nào vắng vẻ thì các ông giết phăng tên Lâm Xung ấy
đi rồi sau đi phủ Khai Phong, nếu có việc gì thì quan Thái Úy sẽ đảm nhận cho,
không ngại chi cả. Đổng Siêu nghe nói liền đáp rằng:
- Việc ấy chỉ sợ không làm được! Vì trong công văn của phủ, chỉ nói là giải sang
Thương Châu, chứ không nói gì đến sự giết hắn cả. Vả chăng ông ta còn đương
khỏe mạnh, có thể nào hạ thủ ngay được, ngộ vạn nhất có xảy ra thế nào thì không
tiện lắm.
Tiết Bá nói:
- Lão Đổng ơi! Lão vớ vẩn quá! Quan Thái Úy bảo thế nào mà ta không phải theo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.