THỦY HỬ - Trang 173

Huống chi ngài đã ủy Ngu Hầu ra bảo mình và lại cho tiền ở đây thì anh còn từ nan
thế nào được. Thôi anh em ta cứ chia lấy mà nhận lời thì hơn.
Nói đoạn hai người chia nhau lấy mười lạng bạc rồi bảo Lục Khiêm rằng:
- Được, xin ngài cứ an tâm, chỉ trong mấy độ đường là chúng tôi liệu ngay thôi.
Lục Khiêm cả mừng nói rằng:
- Hễ khi các ông làm xong thì mang cái kim ấn ở mặt Lâm Xung về đây, để cho tôi
biết làm tin. Gọi là có mấy lạng bạc đấy, các ông đừng chê ít mà cố sức cho, tôi xin
đợi ở nhà đó.
Đoạn ba người lại uống một lúc nữa, bấy giờ Lục Khiêm mới trả tiền hàng mà cùng
nhau từ giả chia đường. Khi đó Đổng Siêu, Tiết Bá đem tiền về giao để ở nhà rồi
khoác khăn gói hành lý, mỗi người vác một thanh gậy đến phòng Sứ Thần đem Lâm
Xung giải đi. Đời nhà Tống có lệ, phàm những quân lính giải tù, đi đến đâu ngủ trọ
đều không phải trả tiền. Hôm ấy hai người đi hơn 30 dặm đường thì trời sắp tối, liền
tìm vào một hàng cơm để trọ rồi sáng hôm sau lại ăn uống mà đi thực sớm.
Bấy giờ đương độ tháng 6, tiết trời nóng bức lạ thường, mấy hôm trước Lâm Xung
mới bị đòn, còn chưa việc gì, tới nay mới được vài hôm, bị khí trời nung nóng làm
cho các chỗ bị đánh đều sưng tất cả lên, đau đớn quá đỗi không làm soa đi được.
Tiết Bá thấy Lâm Xung đi chậm thì mắng rằng:
- Từ đây tới Thương Châu những 2000 dặm đường mà đi như thế thì bao giờ cho tới
nơi được!
Lâm Xung phàn nàn rằng:
- Tôi chỉ vì bị mấy chục trượng, bây giờ trời nóng phát lên, cho nên không thể nào
mà đi nhanh được, xin các ông thứ cho.
Đổng Siêu thấy vậy thì bảo rằng:
- Thôi thong thả vậy, không nói làm gì nữa.
Tiết Bá thì vừa đi vừa chưởi rủa, lảm nhảm suốt cả ngày không thôi, khi trời đã sắp
tối vào một cái hàng kia, Lâm Xung biết thân phải giở khăn gói lấy ra ít tiền, bảo
nhà hàng dọn rượu, để mời hai anh kia cùng uống. Bấy giờ hai anh đổ rượu cho
Lâm Xung uống thật say, nằm vật xuống một xó rồi Tiết Bá đi đun một nồi nước
sôi, đổ ra cái chậu rửa chân, đem đến gọi Lâm Xung dậy mà bảo rằng:
- Giáo Đầu hãy dậy rửa chân đã rồi hãy ngủ.
Lâm Xung nghe nói toan dậy, song bị cai gông làm vướng không sao mà co mình
dậy được, Tiết Bá liền bảo rằng:
- Để tôi rửa chân hộ cho vậy.
Lâm Xung vội gạt mà rằng:
- Có đâu dám thế!
Tiết Bá nói:
- Chỗ lữ thứ này cần gì, để tôi rửa đỡ cho.
Lâm Xung tin thực, thò chân cho Tiết Bá rửa hộ, Tiết Bá cầm chân Lâm Xung dúng
vào một cái trong chậu nước sôi. Lâm Xung giật mình kéo cẳng lên thì đã bỏng hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.