THỦY HỬ - Trang 180

- Các anh hỏi ta làm gì, định về tâu nộp với Cao Cầu phải chăng? Ta nói thiệt, ai sợ
hắn, chứ ta đây không sợ gì đâu? Nếu ta có gặp hắn thì ta cũng đãi hắn mấy trăm cái
thiền trượng này đã.
Hai tên công sai nghe vậy thì câm như miệng hến, không dám nói năng gì nữa.
Được một lát cơm rượu xong rồi, liền cùng tính trả tiền hàng mà cùng nhau trở ra,
Lâm Xung hỏi Lỗ Trí Thâm rằng:
- Sư huynh định đi đâu bây giờ?
Trí Thâm đáp rằng:
- Giết người phải lấy máu, cứu người thì phải tới nơi, vậy tất nhiên tôi phải đưa bác
sang đến tận Thương Châu, chứ không đành lòng mà để bác đi một mình được.
Hai tên công sai nghe thấy vậy thì cay đắng trong lòng, chắc rằng mưu kế của mình
không thi hành được nữa, nhưng cũng đành chịu vậy thôi. Từ đó các cụ nhất nhất
theo ở Trí Thâm, bảo đi thì đi, bảo đứng thì đứng, tử tế ra thì mắng nhiếc, láo xấc ra
thì roi vọt, không anh nào dám ho he gì cả. Cách ít lâu thuê được cỗ xe, Trí Thâm
để cho Lâm Xung ngồi trên xe mà mình đi đất với hai tên công sai. Trong khi đi
đường, Lỗ Trí Thâm thường mua các thứ rượu thịt cho Lâm Xung ăn và cả hai tên
công sai được ăn ké vào đó. Duy mỗi khi đến hàng quán để nghỉ thì Trí Thâm lại
bắt hai tên công sai phải thổi cơm, hầu hạ luôn cạnh không anh nào dám cưỡng.
Thỉnh thoảng hai anh lại bàn thầm với nhau rằng:
- Việc này, khi ta trở về đến Đông Kinh mà Cao Thái Úy hỏi đến thì ta biết nói làm
sao cho được?
Tiết Bá bàn định một kế rằng:
- Mới đây nghe nói ở vườn rau Giải Vũ thuộc chùa Tướng Quốc, có một lão sư mới
đến, tên gọi Lỗ Trí Thâm, có lẽ chính là anh này đây hẳn. Nếu quả vậy thì khi ta trở
về, ta cứ nói thực với Thái Úy rằng: "Chúng tôi định giết Lâm Xung ở rừng Dã Trư,
nhưng chẳng may bị lão sư ấy nó ngăn cản mà nó lại đưa sang đến tận Thương
Châu, cho nên không sao mà hạ thủ được". Đoạn rồi hai ta trả lại 10 lạng bạc cho
Lục Khiêm cũng được chứ gì. Hai anh bàn định cẩn thận với nhau rồi lại chăm
chăm theo Lỗ Trí Thâm mà không hề có một điều gì cưỡng trái.
Khi đi được 17, 18 ngày đường, Lỗ Trí Thâm dò biết là ở đó cách Thương Châu còn
có dăm bảy dặm nữa mà lại toàn là nơi đông đúc sầm uất, chứ không vắng vẻ như
trước thì trong bụng đã hơi yên vững, liền tìm vào một chỗ ngồi nghỉ và bảo với
Lâm Xung rằng:
- Từ đây đến Thương Châu đường xá đã đông vui mà cũng không còn xa mấy nữa,
vậy tôi xin từ biệt bác, để rồi khi khác sẽ gặp nhau.
Lâm Xung bồi hồi cảm tạ mà nói rằng:
- Bây giờ sư huynh có về thì xin nói chuyện đi đường cho nhà tôi được biết, còn tôi
đây nếu trời còn cho sống thì tất nhiên có ngày trả nghĩa sư huynh.
Trí Thâm lại lấy ra mấy lạng bạc đưa cho Lâm Xung và lại đưa cho đám công sai
mấy lạng mà dặn rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.