THỦY HỬ - Trang 321

tâm thù ghét, cấm sư cụ chùa Đại Tướng Quốc không cho tôi ở đấy và lại sai người
đến để bắt tôi. Sau đó mấy đứa trong bọn du đảng đến báo cho tôi biết, tôi tức mình
cho một nắm lửa đốt Giải Vũ mà trốn đi nơi khác. Khi đi quanh quẩn vẩn vơ đến
một hàng rượu ở chỗ Thập Tự Pha Mạnh Châu, lại bị con mẹ đàn bà ở trong hàng
ấy đánh thuốc mê, mà toan giết hại tính mạng. May sao lại có chồng hắn về nhà
trông thấy tướng dạng và các đồ giới đao thiền trượng của tôi, thì lấy làm kinh ngạc,
liền cứu cho sống lại và kết nghĩa anh em. Hai vợ chồng nhà ấy cũng có tiếng là hảo
hán, trong đám giang hồ, người chồng tên là Thái Viên Tử Trương Thanh, vợ là
Mẫu Dạ Xoa Tôn Nhị Nương đều có can đảm nghĩa khí hơn người. Tôi ở đấy được
dăm hôm, nghe nói ở đây có chùa Bảo Châu trên núi Nhị Long có thể dung thân
được, bèn từ giã hai vợ chồng nhà kia, mà định đến đấy để mà vào đảng. Ai ngờ
những thằng ở trên núi này không chịu cho tôi ở đó, thành ra đôi bên sinh sự đánh
nhau. Về sau sức nó yếu đuối, không thể nào địch nổi với tôi, liền đóng cả ba tòa
cửa núi mà giữ riết ở trong nhà. Tôi tính quanh không thấy đường nào lên được, tức
mình chưởi mắng suốt ngày, chúng cũng lặng yên không thằng nào thò mặt xuống,
làm cho càng thêm căm giận trong lòng, chịu khoanh tay mà ngồi đợi ở đấy, chứ
không có kế gì cho hả giận được?
Dương Chí nghe nói đến đó cả mừng liền dắt tay vào rừng quét chỗ đất sạch cùng
ngồi nói chuyện với nhau suốt đêm. Dương Chí lại đem chuyện từ khi đánh mất đá
hoa cho đến lúc gặp vợ chồng Tào Chính thế nào, kể cho Lỗ Trí Thâm nghe rồi nói
rằng:
- Bây giờ chúng nó giữ chặt sơn trại không chịu mở cửa ra, thì ta ở đây cũng là vô
ích, vậy bất nhược ta hãy đến nhà Tào Chính để nghỉ ngơi, và sẽ bàn định xem sao?
Nói đoạn hai người cùng ra mà tìm đến tửu điếm Tào Chính. Khi tới nơi Dương Chí
trỏ Lỗ Trí Thâm bảo cho Tào Chính biết, Tào Chính lấy làm vui mừng liền sai làm
rượu cơm để thiết đãi hai người, rồi cùng bàn chuyện đánh phá núi Nhị Long. Tào
Chính nói:
- Nếu đám ấy mà nó đóng chặt cửa không chịu ra, thì dẫu có tới một vạn quân mã
cũng khó lòng đánh nổi, không cứ là hai người. Vậy đám ấy chỉ có thể dùng mẹo
mà phá mới được, chứ dùng sức thì không ăn thua.
Trí Thâm nói:
- Lúc tôi mới đến đấy còn tiếp nhau ở ngoài cửa, sao thấy hắn không chịu cho mình
nhập bọn, liền đá cho một cẳng chân ngã lăn xuống đất, rồi định vào giết luôn một
thể! Bất đồ bị đám lâu la chạy ùa ra cứu đem về sơn trại, rồi đóng chặt cửa lại, tha
hồ cho mình mắng nhiếc ở ngoài, nhất định không thằng nào ra nữa.
Dương Chí nói:
- Chỗ ấy đã là một chỗ thú, thì hai người chúng ta cùng đến đánh lấy có được
không?
Lỗ Trí Thâm lắc đầu đáp rằng:
- Không thể nào mở được cửa mà lên, thì còn làm gì được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.