THỦY HỬ - Trang 372

- Các ngươi nghe lệnh đó, ngày nay Lâm Giáo Đầu cho tôi lên làm chủ trại ở đây,
Ngô Học Cứu làm chức quân sư, Công Tôn Thắng cùng coi giữ binh quyền, Lâm
Giáo Đầu cùng cùng các đầu lĩnh quản trị sơn trại, còn các ngươi ai nguyên chức ấy,
theo phận mà làm, coi sóc các công việc đằng trước đằng sau, giữ các chốn trong
trại ngoài bến chớ có để sơ suất điều chi. Các ngươi phải nên hết sức cùng lòng mà
gây nên đại nghiệp với nhau mới được. Đoạn rồi sai thu dọn hai bên phòng xá để
cho lão tiểu hai nhà họ Nguyễn ở và đem các đồ châu báu sinh nhật còn lại, cùng
các thứ kim ngân tài bạch của nhà đem đến, để thưởng các Tiểu Đầu Mục và các tụi
lâu la. Lại giết trâu giết ngựa tế lễ thiên địa thần minh rồi mở tiệc mừng, cùng uống
rượu với nhau mãi đến đêm mới nghỉ. Trong mấy ngày hôm sau lại bày tiệc luôn để
khao thưởng trên dưới rất là vui vẻ.
Bấy giờ Tiều Cái, Ngô Dụng cùng các vị đầu lĩnh mới kiểm điểm kho đụn, sửa sang
sơn trại, chế tạo các đồ quân khí, thương đao cung tên, mũ giáp thuyền bè và luyện
tập các quân lính thủy thủ tập đánh trên thuyền, để phòng bị khi quan quân kéo đến.
Cách ít lâu, một hôm Lâm Xung thấy Tiều Cái trọng nghĩa sơ tài cư xử rộng rãi, đãi
vợ con các người khác đều được chu tất thì trong bụng chợt nghĩ đến vợ mình là
Trương Thị ở Đông Kinh, ngày nay sống chết thế nào chưa biết, chàng liền đem tâm
sự bầy giải với Tiều Cái rằng:
- Tôi từ khi lên Lương Sơn, đã có ý mang cả vợ con lên đây một thể, nhưng về sau
thấy Vương Luân là một người tâm địa hẹp hòi, cho nên trong lòng do dự lại thôi.
Tới nay vợ con vẫn còn lưu lạc ở Đông Kinh, không biết rằng có còn sống được hay
không!
Tiều Cái nghe nói liền bảo rằng:
- Nếu hiền đệ, còn bảo quyến ở Đông Kinh thì sao không sai người đi đón về đây?
Hiền đệ khá viết một phong thư cho người đi mau mau lập tức về Đông Kinh mà
đón ngay mới được.
Lâm Xung vâng lời lập tức viết thư rồi sai hai tên lâu la thân tín mang về Đông
Kinh để đón.
Cách hai tháng trời đã thấy hai tên lâu la trở về báo rằng:
- Chúng tôi đi đến Đông Kinh vào ngay trong thành, hỏi thăm tới nhà Trương Giáo
Đầu thì thấy nói là Nương Tử bị Cao Thái Úy bức bách, đã liều thân tự ải từ hai
năm về trước. Trương Giáo Đầu thì vì lo nghĩ phẫn uất rồi vào khoảng nửa tháng
nay cũng mắc bệnh mất rồi, duy còn có một người con hầu là Cẩm Nhị thì hiện đã
gả chồng mà cùng nhau ở đó. Các lân bang gần quanh ai ai cũng đều nói như thế cả,
vậy xin báo để Đầu Lĩnh biết.
Lâm Xung nghe nói thì tầm tã nhỏ đôi hàng lụy rồi từ đó trong lòng không còn
vương vấn việc nhà chi nữa. Tiều Cái thấy chuyện như vậy thì cũng bùi ngùi tỏ dạ
cảm thương. Đoạn rồi từ đó trong sơn trại chỉ hằng ngày thao luyện binh mã chiến
thuyền, để phòng khi cự địch quan quân.
Một hôm các Đầu Lĩnh đương họp nhau bàn việc ở trên Tụ Nghĩa Sảnh, chợt thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.