THỦY HỬ - Trang 373

tiểu lâu la vào báo rằng:
- Phủ Tế Châu sai điểm hơn hai nghìn binh mã và các thuyền lớn nhỏ có tới bốn
năm trăm chiếc, hiện đương đóng ở quãng hồ rộng ngoài thôn Thạch Kiệt, xin vào
báo để các ngài biết. Tiều Cái nghe báo cả kinh bàn với quân sư Ngô Dụng rằng:
- Quân quan đến đó, ta nghĩ cách nghinh địch thế nào cho được?
Ngô Dụng cười mà đáp rằng:
- Huynh trưởng bất tất phải nghĩ, khắc tôi đã có cách để đối địch. Xưa nay thường
nói: "Nước đến đất ngăn, binh lâm tướng đón" ngại chi.
Nói đoạn gọi ba anh em họ Nguyễn đến, ghé vào tai dặn rằng: Như thế, như thế.
Rồi lại gọi Lâm Xung, Lưu Đường đến mà bảo rằng:
- Hai các ông cứ thế này, thế này.
Đoạn rồi lại gọi cả Đỗ Thiên và Tống Vạn đến mà phân phó cẩn thận rồi ai nấy
phụng mạng ra đi.
Nguyên quan Phủ Tế Châu, sai một viên Đoàn Luyện sứ là Hoàng An và một viên
Bộ đạo quân đem hơn một nghìn người và bắt tất cả các thuyền ở trong hạt, đem hết
đến hồ Lương Sơn Bạc. Bấy giờ Đoàn Luyện sứ Hoàng An đem quân lính xuống
thuyền, mở còi nổi hiệu thẳng xông đến Kim Sa. Khi gần đi đến bến, chợt thấy
tiếng véo von văng vẳng đưa lại bên tai. Hoàng An liền nói:
- Đấy có phải tiếng hoạch dốc (Ống sáo của lâu la) đấy không? Hãy cắm thuyền lại
xem sao?
Nói xong vừa dừng lại thì bỗng thấy trên mặt nước có ba chiếc thuyền vừa đi đến.
Mỗi thuyền đều có năm người, bốn người cầm chèo và một người ngồi mũi thuyền,
cùng đầu đội khăn hồng, mình mặc áo hồng thêu hoa tay cầm câu neo cả. Khi đó có
người nhận biết, nói với Hoàng An rằng:
- Ba người ngồi ba mũi thuyền, chính là Nguyễn Tiểu Nhị, Nguyễn Tiểu Ngũ và
Nguyễn Tiểu Thất đó.
Hoàng An nghe vậy vội truyền rằng:
- Chúng bây hãy hết sức tiến lên, bắt ba thằng giặc ấy cho ta.
Nói đoạn hai bên có đến bốn năm mươi chiếc thuyền, đều hò reo mà chèo sấn đến.
Ba chiếc thuyền kia thấy vậy, liền huýt còi lên hiệu rồi quay ngoắt trở lại. Hoàng An
cầm thương trong tay vung lên mà bảo rằng:
- Mau giết chết mấy thằng giặc kia đi, ta sẽ trọng thưởng cho các ngươi.
Ba thuyền kia cứ lẳng lặng mà chèo đi, không nói gì cả. Thuyền quan quân đuổi riết
đến sau rồi đem cung tên ra bắn. Ba anh chàng họ Nguyễn lại giơ da thanh Hồ lên
để đỡ tên mà chạy. Thuyền sau hết sức đuổi theo, ước chừng được hai ba dặm nước
thì chợt thấy đằng sau Hoàng An có một người bơi thuyền nhỏ đi vun vút mà bảo
rằng:
- Chớ nên đuổi nữa! Chúng tôi vừa lúc nãy xông vào, bị họ đánh đuổi xuống nước
cướp mất cả thuyền rồi.
Hoàng An ngạc nhiên hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.