THỦY HỬ - Trang 387

Nói xong quay ra gọi tửu bảo dọn rượu và các thức nhắm lên rồi sai tửu bảo đứng
rót rượu mời Lưu Đường uống. Được một lát mặt trời đã xế, tên tửu bảo đi xuống
dưới nhà, Lưu Đường lại toan lấy tiền đưa cho Tống Giang.
Tống Giang gạt đi mà rằng:
- Hiền đệ nghe tôi nói: Bảy anh em các bác mới đến sơn trại đương cần tiền bạc để
tiêu và tôi đây trong nhà cũng đủ chi dùng, vậy tôi xin gửi lại ở đấy rồi khi nào cùng
túng, sẽ xin đến lấy về tiêu. Còn như Chu Đồng thì nhà ông ta cũng phong lưu, bất
tất phải đưa đến nữa, để tôi nói qua cho ông ta biết cũng xong, như thế không phải
là có ý rẻ rúng chê bai đâu? Hôm nay cũng không dám lưu hiền đệ lại chơi nhà, vì
lỡ ra bọn thám tử biết được thì xảy chuyện to ngay. Vậy xin đêm nay trời quan mây
tạnh, hiền đệ nên mau gót trở về, nói với các vị Đầu Lĩnh rằng: Tôi vì bận việc,
không đến mừng được, xin thứ tội cho.
Lưu Đường nói:
- Đại ân của ngài chúng tôi không biết lấy gì báo đáp được, vậy gọi là cho tôi đem
chút lễ mọn, đưa đến Áp Ty để tỏ lòng thành kính của anh em. Đây là Đại Đầu Lĩnh
Chính Ca Ca và quân sư Ngô Học Cứu, đã xuống lệnh cho tôi, không phải như
chuyện ngày thường, nếu tôi đem về thì tất là bị phạt chứ không chơi, vậy xin Áp
Ty chớ nên từ chối nữa.
- Nếu phải hiệu lệnh nghiêm minh, vậy tôi viết phong thư cho hiền đệ mang về là
xong.
Lưu Đường lại hết sức nói, Tống Giang nhất định không thu nhận rồi gọi mượn bút
mực của nhà hàng và lấy một tờ giấy viết phong thư cẩn thận để giao cho Lưu
Đường. Lưu Đường là người tính trực, thấy Tống Giang một mực thoái thác như thế
thì cũng không làm sao được, liền chịu phép gói vàng và bỏ cả phong thư vào bao
cẩn thận rồi nói với Tống Giang rằng:
- Vâng, Áp Ty đã dạy thế thì tiểu đệ xin trở về sơn trại ngay bây giờ.
Tống Giang nói:
- Hiền đệ biết lòng cho, tôi không kịp lưu hiền đệ ở lâu đây được.
Lưu Đường liền lạy tạ Tống Giang bốn lạy rồi sửa soạn ra đi. Tống Giang gọi tửu
bảo lên gác mà dặn rằng:
- Ông khách có lưu hai lạng bạc đây, để sáng mai rồi ta sẽ đến tính.
Nói xong cả hai cùng xuống lầu đi ra ngoài tửu điếm. Bây giờ đương giữa tháng
tám, trời im mây tạnh, trăng sáng trên không, hai người đưa nhau ra đến đầu ngõ
phố rồi Tống Giang cầm tay Lưu Đường mà dặn rằng:
- Hiền đệ hãy nên cẩn thận, chớ có đến đây nữa, ở đây bọn thám tử rất nhiều, không
phải là chuyện chơi đâu! Thôi xin chào hiền đệ trở về cho bình yên.
Nói đoạn bái biệt mà chia tay đôi ngả, Lưu Đường nhân được trời thanh bóng sáng,
liền trở gót mau mau trở về sơn trại. Bấy giờ Tống Giang lững thững vừa đi vừa
nghĩ; Gớm thay cho bọn họ to gan, ngộ lỡ đám công sai biết thì nguy xiết bao! Lại
nghĩ đến chuyện Tiều Cái dám bỏ nhà đi làm cái nghề lạc thảo như thế thì trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.