THỦY HỬ - Trang 408

- Nếu thế hay lắm! Cám ơn Áp Ty. Còn sự con bé chết đây thì tống táng làm sao?
- Việc ấy dễ lắm, chỉ ra nhà Trần Tam Lang mua một cỗ quan về đây là xong rồi,
còn các đồ khâm liệm và chi phí thì tôi sẽ đưa mấy lạng bạc cho bà lo liệu.
- Hay là bây giờ nhân lúc chưa sáng, ta nên đi mua áo quan đem về chôn ngay thì
hàng xóm không ai biết được.
- Được lắm, bà đem giấy bút đây, tôi viết mấy chữ cho bà đi lấy áo quan.
- Không nên viết giấy, bây giờ Áp Ty đi với tôi thì họ mới giao ngay cho.
Tống Giang khen phải rồi hai người cùng đi xuống gác. Diêm Bà mang khóa ra
khóa trái cửa lại rồi hai người cùng đi về lối trước cửa huyện, để ra nhà Trần Tam
Lang.
Khi gần đến phía tả cửa huyện thì trời mới sáng mà cửa huyện vừa mới mở xong,
Diêm Bà liền túm lấy Tống Giang rồi giở mặt mà kêu ầm ĩ lên rằng:
- Có kẻ giết người ở đây.
Tống Giang ngạc nhiên kinh hoảng, vội giơ tay bịt mồm Diêm Bà lại, song mụ ta cứ
lăn lóc kêu hoài, không ai giữ nổi. Bấy giờ có mấy người trong huyện chạy ra, trông
thấy Tống Giang thì túm đến, khuyên mụ kia rằng:
- Mụ im mồm đi, Áp Ty không phải là người thế đâu? Có việc gì cứ nói tử tế. Diêm
Bà lại kêu rằng:
- Chính nó là thằng hung thủ, nhờ các ông bắt nó mà giải vào huyện cho tôi.
Tống Giang vốn xưa nay là người rất tốt trên dưới ai cũng kính yêu, bởi thế nên bọn
lính tráng không hề anh nào tin lời mụ Diêm Bà nói mà cũng không anh nào động
đến Tống Giang.
Đương khi mụ kêu gào ầm ĩ thì Đường Ngưu Nhị rửa một mâm gừng muối ở đâu đi
về đó. Đường Ngưu Nhị thấy Diêm Bà đương níu lấy áo Tống Giang thì chợt nhớ
tới câu chuyện tối hôm qua thì trong lòng nổi giận đùng đùng, liền vội vàng đem
mâm gừng để vào cái ghế của anh hàng bán thuốc rồi hăm hở chạy ra quát lên rằng:
- Con khỉ già kia làm gì mà níu áo Áp Ty như thế?
Mụ kia vừa kêu vừa nói rằng:
- Đường Ngưu Nhị mày đừng đến đây mà đánh tháo cho người, mày phải đền
mạng.
Đường Ngưu Nhị nghe nói cả giận, chạy thốc vào cầm lấy tay mụ kia dằng hẳn ra
rồi tát lấy tát để làm cho mụ kia không biết lối nào mà mở mắt, đành phải buông
Tống Giang ra. Tống Giang được thoát tay Diêm Bà, liền thừa lúc náo nhiệt cất lẻn
chạy ngay để tháo thân. Diêm Bà luống cuống, không biết làm thế nào, lại túm ngay
lấy Đường Ngưu Nhị mà kêu lên rằng:
- Tống Áp Ty giết con gái tao, bây giờ mày lại đây, mày đánh tháo ra rồi, trời ơi!
Đường Ngưu Nhị kinh ngạc nói rằng:
- Nào rằng: biết đâu đến chuyện ấy.
Diêm Bà lại kêu: - Nhờ các ông bắt hộ tôi thằng giặc con này, không có thì rầy rà
đến cả bây giờ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.