vào thắp đèn rồi định quay ra để đóng cửa. Dè đâu vừa bước ra đã thấy Tây Môn
Khánh, lại đến ngồi ở đầu ghế mà chầu sang nhà Võ Đại rồi.
Vương Bà thấy vậy liền hỏi rằng:
- Quan nhân xơi một bát thang Hòa hợp có được chăng?
Tây Môn Khánh đáp rằng:
- Tốt lắm, bà đem ra đây.
Vương Bà múc một bát thang Hòa hợp ra cho Tây Môn Khánh. Tây Môn Khánh ăn
xong đứng dậy bảo Vương Bà rằng:
- Tiền để đến mai tính một thể nhé?
Nói xong cười mà về. Sáng hôm sau Vương Bà vừa mới mở cửa toan dọn hàng thì
lại thấy Tây Môn Khánh quanh quẩn đương đi đi lại lại ở trước cửa rồi. Vương Bà
thấy vậy nghĩ thầm rằng: "Thằng cha này chăm đến đây thế? Xưa nay chỉ quen
xoay người ta mãi, phen này bà bôi cho một tí mỡ vào mũi, gọi là còn thèm thuồng,
còn thờ phụng bà mới được!” Nghĩ đoạn liền mở cửa ra rồi, quay quạt hoả lò và bày
các thứ bán hàng. Bấy giờ Tây Môn Khánh chạy tót vào hàng ngồi vào một cái ghế
bên cạnh rèm mà trông sang nhà Võ Đại. Vương Bà cứ lúi húi cầm quạt quạt hoả lò
mà giả vờ ra dáng không biết. Tây Môn Khánh liền gọi Vương Bà mà bảo rằng:
- Bà cho tôi mấy chén trà ra đây?
Vương Bà nghe nói, vội ngẩng đầu lên nhìn rồi cười mà nói rằng:
- Kìa Đại quan nhân đã đến đấy à? Lâu nay ít khi được gặp quan nhân, xin mời ngài
ngồi chơi.
Nói đoạn rót hai chén Khương trà bưng ra. Tây Môn Khánh bảo Vương Bà rằng:
- Bà ngồi chơi đây, uống với tôi một chén nước.
Vương Bà đáp:
- Tôi có phải là người theo dõi đuôi đâu?
Tây Môn Khánh cười khanh khách mà rằng:
- Bà ơi! Ở bên này họ bán gì thế?
- Họ bán thứ canh Hà lậu tử, rất nóng và rất nhiều vị cay vào đó.
- Cái bà này chỉ nói đùa thế thôi.
Vương Bà nói rằng:
- Nào có phải tôi nói đùa, người ta đã có chồng rồi đấy. - Tôi nói thực câu này, anh
ta làm bánh ngon, tôi muốn thử dăm chục cái có được không?
- Nếu muốn mua thì đợi lát nữa, người ta về rồi mua, chứ có việc gì đến đây?
- Bà nói phải lắm, để đợi lát nữa vậy.
Nói xong ngồi uống nước một lúc rồi lại đứng lên mà bảo Vương Bà rằng:
- Bà nhớ biên vào sổ hàng cho tôi.
- Vâng, tôi xin biên cẩn thận ạ.
Tây Môn Khánh lại cười nhạt rồi quay đi. Bấy giờ Vương Bà ở trong hàng, liếc mắt
nom Tây Môn Khánh thì thấy chàng cứ đi sang bên Đông rồi lại quay về bên tây,
quay về tây rồi lại sang đông, quanh quanh quẩn quẩn ghé ghé nom nom, có tới