THỦY HỬ - Trang 489

- Không, Cửu Thúc cứ cầm lấy rồi tôi nói chuyện.
- Vâng, xin ngài hãy cứ nói, thế nào chúng tôi cũng xin vâng.
- Tôi chỉ có một việc là lát nữa Cửu Thúc khâm liệm cho Võ Đại thì Cửu Thúc che
đậy mà kín đáo giúp cho thì tôi cảm ơn lắm.
- Việc ấy tầm thường lắm, có chi tôi dám nhận tiền.
- Nếu không nhận tiền là Cửu Thúc không chịu giúp tôi rồi, xin cứ lấy cho.
Hà Cửu Thúc vốn xưa nay sợ Tây Môn Khánh là tay gian hoạt, hay đi lại với đám
quan tư mà bắt nạt đám dân gian, nên bất đắc dĩ phải nhận lấy rồi cáo từ mà ra đi.
Khi bước chân ra khỏi cửa, Tây Môn Khánh lại dặn với rằng:
- Cửu Thúc nhớ chớ để tiết lộ mới được rồi sau sẽ tạ ơn.
Cửu Thúc vâng lời rồi chia tay mỗi người mỗi ngả. Hà Cửu Thúc vừa đi vừa nghĩ
lẩm nhẩm: "Quái lạ, ta liệm cho Võ Đại thì việc gì đến anh chàng này mà lại cho
nhiều tiền như thế? Chẳng hay ở trong lại có điều chi rắc rối đó chăng?”
Chàng nghĩ vậy thì trong bụng lấy làm nghi hoặc vô cùng, khi tới trước cửa nhà Võ
Đại, đã thấy những đầy tớ đứng đợi ở đó. Cửu Thúc hỏi rằng:
- Võ Đại chết về bệnh gì thế?
Lũ đầy tớ nói rằng:
- Chúng tôi thấy người nhà nói là bị đau bụng mà chết.
Hà Cửu Thúc nghe đoạn, vén bức rèm bước vào thấy Vương Bà đón mà nói rằng:
- Sao Hà Cửu Thúc đến chậm thế?
Hà Cửu Thúc đáp:
- Tôi bận có tí việc, nên chậm một chút.
Bấy giờ vợ Võ Đại cũng giả vờ mặc áo xiêm trắng, khóc từ trong nhà mà đi ra. Hà
Cửu Thúc liền nói rằng:
- Thôi, nương tử khóc làm gì nữa? Tội nghiệp! Đại Lang mất thế mà tôi không biết
gì cả.
Chị chàng lại bưng vờ lên mặt mà nói rằng:
- Khốn nạn Đại Lang nhà tôi chỉ đau bụng có năm ba hôm mà thiệt mạng, thực là
cay đắng cho tôi lắm.
Cửu Thúc nhìn kỹ chị chàng một lượt rồi tự nói một mình rằng: "Xưa nay chỉ nghe
tiếng Võ Đại nương tử là đẹp, nay mới biết được rõ người như thế, cái mười lạng
bạc của anh chàng Tây Môn Khánh này, tất là có duyên cớ chi đây!” Nghĩ đoạn
chạy vào chỗ xác Võ Đại nằm, cất cành phan lên, mở tờ giấy phủ mặt ra rồi dùng
hai con mắt thần trong suốt như bảo ngọc mà định tình nhìn kỹ vào mặt Võ Đại.
Đoạn rồi bỗng dưng kêu lên một tiếng ngã vật ra đằng sau, miệng hộc máu ra; năm
đầu ngón tay tím lại, nét mặt tái nhợt đi mà hai con mắt lờ đờ như người sắp chết
vậy. Cả nhà thấy vậy, ai nấy đều kinh ngạc, không hiểu ra ý làm sao. Than ơi!
Máu tình pha lẫn tỏi tanh,
Lấy ai cứu vớt phù sinh cho đời?
Bắc thang lên hỏi ông trời,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.