THỦY HỬ - Trang 487

Nói xong lại nâng chén thuốc đổ cho Võ Đại, Võ Đại vừa há mồm ra thì chị chàng
cầm cả thuốc đổ dốc vào cuống họng rồi để nằm vật xuống đó mà vội vàng đứng
dậy chạy ra. Được một lát thì Võ Đại kêu lên một tiếng "Oái trời ôi!” rồi nói lên
rằng:
- Nàng ơi sao uống thuốc vào, lại đau ruột quá lên thế?
Chị chàng thấy kêu như vậy, liền chạy đến kéo chăn lên mà đắp trùm cả đầu đuôi
cho rõ kín. Võ Đại lại kêu lên rằng:
- Hơi tức lắm không sao chịu được.
Chị chàng đứng bên cạnh đáp rằng:
- Thầy thuốc dặn phải thế mới ra được mồ hôi. Nói đoạn lại sợ Võ Đại cựa dậy, liền
nhảy lên trên mình Võ Đại mà giữ chặt lấy bốn đầu chăn làm cho anh kia không sao
mà cựa được. Võ Đại nằm trong chăn kêu lên một tiếng, thở hộc lên mấy hơi nữa
rồi ruột xé gan bào, phút chốc đã hồn về chín suối.
Thương ôi!
Vì đâu đạo nghĩa tan tành,
Càng trông thế thái nhân tình càng cay!
Mênh mang trời rộng đất dầy,
Nộc tình giết hại xưa nay bao người?
Căm gan muốn đập kêu trời,
Bày chi tai mắt cho đời oái oăm?
Khi ấy chị chàng đốn mạt kia mở chăn ra, thấy Võ Đại đã nằm chết ra thẳng đuỗn,
nghiến hai hàm răng làm một mà trong thất khiếu đều chảy máu tươi ra, nàng liền
nhảy xuống giường rồi chạy xuống gác đi ra cửa sau lên tiếng đằng hắng cho
Vương Bà biết. Vương Bà nghe tiếng, liền chạy ra hỏi rằng:
- Đã xong chưa?
- Xong rồi, nhưng chân tay mềm yếu, không làm sao thi thố được.
- Có khó gì, để tôi sang giúp cho.
Nói đoạn liến xắn áo đi sang, bưng nồi nước nóng lên gác, cuốn chăn lại mà lau
sạch máu me cho Võ Đại rồi khiêng xuống dưới gác, lấy áo xiêm khăn giấy mặc
cho Võ Đại tử tế, đặt lên giường nằm, lấy mảnh giấy phủ trên mặt và lấy cái khăn
sạch sẽ đắp lên cho chàng. Đoạn rồi hai người lại lên trên gác dọn dẹp gọn gàng đâu
đấy rồi Vương Bà trở về nhà yên nghỉ, chị chàng kia vờ vĩnh khóc cho đến sáng.
Vào khoảng đầu trống canh năm, Tây Môn Khánh đã bò đến nhà Vương Bà để dò
hỏi tin tức, Vương Bà liền đem đầu đuôi mọi chuyện thuật lại cho chàng nghe rồi
chàng đưa tiền cho Vương Bà, để mua sắm quan khách cùng các đồ tống táng. Bấy
giờ Vương Bà gọi chị chàng độc ác kia sang để bày chuyện. Chị chàng kia nói với
Tây Môn Khánh rằng:
- Bây giờ Võ Đại đã chết rồi, còn thân tôi đây hoàn toàn trông cậy vào cậu cả đấy.
Tây Môn Khánh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.