THỦY HỬ - Trang 493

phong cảnh Đông Kinh trong mấy bữa mới nhận giấy trở về Dương Cốc. Khi đi trời
còn tàn đông nên lạnh lẽo, đến khi trở vế đã bắt đầu sang tiết tháng ba, khí trời rất là
ôn hoà dễ chịu duy trong lòng thì hoảng hốt không yên mà mong sao về ngay tới
huyện, để thăm anh cả ở nhà. Một hôm Võ Tòng về tới huyện Dương Cốc, quan
huyện xem giấy má, thấy công việc đến nơi đến chốn cẩn thận thì vui mừng trong
dạ, liền thưởng cho một đỉnh bạc lớn và thiết cơm rượu rất là chu đáo, Võ Tòng
nhận các đồ thưởng rồi vội vàng trở về phòng, thay đổi khăn áo, khóa cửa phòng
lại, đi ra phố Tử Thạch thăm anh. Bấy giờ hai bên hàng phố trông thấy Võ Tòng đã
về thì ai nấy đều lấy làm kinh sợ mà sắp sinh sự tới nơi. Khi Võ Tòng đến nhà Võ
Đại, vén bức rèm lên bước chân vào cửa, chợt trông thấy phía trong có kê bàn thờ,
trên bài vị đề mấy chữ "linh vị vong phu Võ Đại Lang" thì giật mình kinh ngạc,
đứng dừng lại mà mở mắt to ra nhìn rồi nói một mình rằng:
- Có lẽ ta hoa mắt hay sao? Than ơi:
Cách nhau trăng chửa thêm ba,
Mà sao phong cảnh nay đà khác xưa!
Đoái trông mây khói mịt mờ,
Đào phai lý nhạt bây giờ hỏi ai?
Đoạn rồi lên tiếng gọi rằng:
- Tẩu tẩu ơi! Võ Nhị đã về đây.
Khi đó Tây Môn Khánh đương cùng chị kia hú hí nô đùa ở trên gác, bỗng nghe
tiếng Võ Nhị gọi thì kinh sợ mất vía mà chạy tót lối sau cửa, sang nhà Vương Bà để
trốn mất. Còn chị chàng khốn nạn kia hoảng hốt bất thần, miệng thì nói rằng:
- Thúc thúc ngồi chơi, tôi xuống bây giờ!
Tay thì vội vàng rửa hết son phấn, tháo hết trâm thoa, trút bỏ các đồ trang sức, với
các đồ dùng vô loại xưa nay rồi mặc quần áo tang chế vào mà giả vờ khóc hờ hờ để
đi xuống gác.
Võ Tòng thấy chị dâu bước xuống, liền hỏi ngay rằng:
- Tẩu tẩu hãy im đừng khóc nữa! Ca Ca tôi mất từ bao giờ? Bệnh tật gì, uống thuốc
ai?
Chị chàng khốn nạn kia vừa khóc vừa trả lời rằng:
- Sau khi chú đi được mười lăm hôm thì bỗng dưng Ca Ca bị đau ruột đến tám chín
ngày, tôi đã đi xem bói, tìm thầy thuốc, phí tổn không biết bao nhiêu, nhưng cũng
không thế nào cứu được.
Võ Tòng lại nói:
- Quái lạ, xưa nay Ca Ca tôi chưa hề có chứng đau bụng bao giờ, sao ngày nay như
thế mà thiệt mạng được.
Bấy giờ Vương Bà ở bên cạnh vách nghe tiếng Võ Tòng đã về thì sợ khi lỡ chuyện
gian dâm, nên cũng chạy sang đấy để liệu chiều che chở, liền bảo Võ Tòng rằng:
- Đô Đầu không nên nghĩ thế, trời còn có lúc mưa gió bất thần, huống chi người ta
lại giữ được suốt đời không việc gì hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.