THỦY HỬ - Trang 494

Chị chàng kia lại nói đế thêm rằng:
- Mấy hôm nọ các công việc ở nhà, đều nhờ ở tay bà này giúp cả, nếu không có bà
ấy thì quanh đây không ai giúp đỡ đến tôi.
Võ Tòng hỏi:
- Vậy thì bấy giờ mai táng ở đâu?
Chị chàng đáp:
- Cả nhà có một mình tôi, không thể nào tìm được đất mà mai táng, sau để đến ba
bốn ngày rồi đành phải đem ra siêu hóa vậy.
- Ca Ca tôi mất đã mấy ngày hôm nay rồi?
- Hai hôm nữa là đoạn thất rồi.
Võ Tòng nghe nói ngần ngừ một lúc nghĩ ngợi rồi quay ra về huyện.
Ngậm ngùi một bước một đau,
Vì ai non nước vương sầu với xuân.
Võ Tòng trở về tới huyện, liền thay mặc quần áo trắng và thắt lưng đay ra ngoài để
tang anh rồi dắt con dao chân dài chuôi ngắn, lưỡi mỏng, sống dày, lấy mấy lạng
bạc giắt lưng và gọi một tên thổ binh đi theo, để ra phố mua sắm các đồ lễ vật.
Tối hôm ấy Võ Tòng sai tên thổ binh mang cơm canh vàng hương, đến bày ở
giường thờ Võ Đại rồi chàng thắp đèn hương quỳ xuống trước linh sàng cúi lạy mà
khấn rằng:
- Trăm lạy Ca Ca, lúc sinh thời Ca Ca vẫn là người nhu nhược, song ngày nay linh
hồn cũng chẳng xa đâu, vậy nếu có điều chi oan khuất, xin Ca Ca báo mộng cho
hay, để em sẽ vì Ca Ca trả thù trắng nợ.
Khóc xong thì cất tiếng khóc to, rất chiều thảm thiết, khiến cho phố xá ai nghe cũng
phải cảm động, bồi hồi mà mang lòng thương xót:
Hồn oan vơ vẫn non sông,
Hạt châu tầm tả anh hùng ngẩn ngơ
Võ Tòng lăn khóc hồi lâu rồi trở dậy, sai thổ binh dọn cơm canh xuống hai người
cùng ăn. Đoạn rồi lấy hai cái chiếu, cho tên thổ binh một cái để trải bên cạnh cửa
trong mà nằm, còn Võ Nhị thì trải nằm ở dưới linh sàng Võ Đại. Bấy giờ chị chàng
kia trông thấy Võ Tòng nằm đó thì cũng lên gác mà đi nghỉ một mình. Võ Tòng
nằm vật mãi đến khi gần hết canh ba mà chưa sao ngủ được, quay vào nom tên thổ
binh thì đã ngủ ngáy khè khè như chết. Chàng liền ngồi dậy ngẩng nom lên trước
linh sàng thì thấy ngọn đèn pha lê như mờ như tỏ, rất chiều ảm đạm đê mê. Lắng tai
nghe tiếng trống đã thấy ba canh ba khắc, bèn thở dài mà nói một mình rằng:
- Ca Ca ta lúc sinh thời vốn là người nhu nhược thì khi chết rồi còn biết làm sao
được phân minh?
Chàng vừa nói dứt lời, thấy một trận lãnh khí từ dưới linh sàn bốc lên quanh quẩn ở
trên làm cho đèn hương đều mờ mịt tối tăm mà giấy má trên vách đều bay phấp
phới. Bấy giờ Võ Tòng mơ hồ kinh hãi đứng dựng hai hàng tóc gáy, bèn yên định
tinh thần để nom thì thấy có người ở trong linh sàng đi ra mà nói lên rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.