THỦY HỬ - Trang 526

đó luôn ba bốn hôm để khoản đãi. Võ Tòng nhân cảm thấy lòng hậu đãi của vợ
chồng Trương Thanh, liền xin kết làm anh em, Trương Thanh hơn Võ Tòng chín
tuổi, nên bái nhận Võ Tòng làm em.
Khi Võ Tòng sắp sửa ra đi, vợ chồng Trương Thanh lại làm tiệc tiễn hành rồi đưa ra
mươi lạng bạc để tặng Võ Tòng và lấy ít tiền tiễn hai tên công sai nhân thể. Võ
Tòng cảm tạ lòng thành rồi cùng nhau bái biệt vợ chồng Trương Thanh mà đi sang
Mạnh Châu.
Trưa hôm ấy đi đến Mạnh Châu, hai tên công sai giải Võ Tòng vào trong phủ. Quan
phủ phê nhận công văn, giao cho hai tên công sai trở về phủ Đông Bình, còn Võ
Tòng tống cho xuống trại. Tên lính dong Võ Tòng xuống trại, thấy trước cửa có cái
bảng đề ba chữ "Bình An Trại" rất lớn. Khi vào đến phòng trại con con thì thấy mấy
người cùng tụi tù đồ, đến mà bảo với Võ Tòng rằng:
- Đại hán mới đến đây, nếu có tiền nong thư tín gì thì cầm ra tay để một lát nữa đưa
cho Sai Bát, kẻo một trăm trượng ra oai, không phải là vừa đâu.
Chúng tôi thấy Đại hán cũng một tình cảnh như chúng tôi nên nghĩ lòng thỏ tử hồ bi
mà bảo cho hảo hán biết trước, liệu kiếm chi mà đút lót ngay đi thì mới khỏi trăm
trượng ra uy kia được.
Võ Tòng nói:
- Vâng, các ông bảo thế tôi xin cảm ơn, tôi đây cũng có ít tiền hễ họ tử tế thì tôi đưa
ngay, bằng họ lại ậm oẹ bướng bỉnh thì một đồng tôi cũng không mất làm gì.
Chúng lại nói:
- Hảo hán ơi! Không nói thế được! quan xa bản nha gần, mình đã có tội đến đây,
không lụy người ta không được.
Vừa nói đến đó thì đã có người nói rằng:
- Sai Bát quan nhân đã đến.
Chúng nghe nói đều lảng vảng chạy mất hết. Võ Tòng bèn cởi khăn gói rồi ngồi
xuống đó. Bấy giờ một người chạy vào hỏi tên rằng:
- Anh nào là tù đồ mới đến đây?
Võ Tòng đáp lên rằng:
- Chúng tôi đây.
Người kia nói:
- Thằng này người như thế mà lại đợi ta phải nói à? Mày là một hảo hán đánh hổ ở
núi Cảnh Dương, đã làm qua chức Đô Đầu, tưởng là hiểu việc thì phải. Mày đã đến
đây, lại không biết ta là Sai Bát à?
Võ Tòng cười nhạt mà đáp rằng:
- A? Thằng này lại đến đây mà lôi thôi chực để lão gia biếu tiền hay sao? Gọi là một
chữ đây cũng không mất. Đây chỉ có một ít quả đấm thanh tịnh, có thì ta đãi một
đôi. Còn tiền ta để đánh chén, xem mày định làm gì? Chỉ có một lẽ là mày lại đem
tao về huyện Dương Cốc là cùng.
Sai Bát nghe nói cả giận quay ngoắt đi ra. Bấy giờ bọn tù đồ kia lại chạy vào bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.