THỦY HỬ - Trang 557

được!
Nói đoạn lại bắt Võ Tòng uống luôn ba chén rượu nữa. Bây giờ đêm đã hơi tĩnh, Võ
Tòng nghe chừng hơi rượu đã hăng, chàng sợ lỡ ra có điều thất lễ, bèn đứng dậy xin
phép cáo lui. Khi về tới phòng chàng thấy trong bụng còn no đầy chưa có thể ngủ
được, liền cởi áo bỏ khăn lấy cái gậy ra giữa sân, đứng dưới bóng trăng trong mà
múa chơi một lúc. Hồi lâu ngửa mặt nom trời, ước đã vào khoảng canh ba, chàng
liền cất gậy vào phòng để nghỉ. Chợt đâu ở nhà trong có tiếng kêu cướp ầm ĩ cả lên.
Võ Tòng nghe thấy vậy trong lòng tự nghĩ: “Trương Đô Giám có lòng yêu ta như
vậy, hiện bây giờ trong nhà có cướp, tất nhiên ta phải vào cứu mới xong", chàng
nghĩ đoạn, vội vớ lấy thanh gậy mà chạy thốc vào nhà trong.
Khi ấy gặp nữ Ngọc Lan, lật đật ở trong nhà chạy ra, trỏ bảo Võ Tòng rằng:
- Một thằng cướp chạy vào lối vườn hoa ở đằng sau kia.
Võ Tòng nghe nói liền gậy chạy rảo vào vườn hoa, tìm khắp lượt không thấy gì, lại
quay trở ra. Đương khi lật đật chạy dưới bóng cây nhấp nhoáng, chàng ta vô ý vấp
ngay phải quãng thừng chăng ngang lối đi mà ngã đâm nhào xuống đất. Bỗng đâu
thấy bẩy tám tên lính đổ xô ra reo ầm lên rằng:
- Cướp đây rồi, bắt lấy.
Đoạn rồi chúng co giây, trói ngay Võ Tòng lại. Võ Tòng kêu vội lên rằng:
- Tôi đây, không phải cướp đâu?
Chúng nghe nói, mặc kệ cứ trói ghi lại mà không phân phải trái chi cả. Một lát thấy
ở trên nhà sảnh có đèn đóm sáng trưng rồi thấy Trương Đô Giám quát lên rằng:
- Trói cổ nó đem đến đây.
Chúng nghe nói, đều túm vào lôi kéo Võ Tòng vừa đi vừa đánh mà dong lên trước
sảnh.
Võ Tòng liền kêu lên rằng:
- Tôi là Võ Tòng đây có phải cướp đâu?
Trương Đô Giám nom thấy cả giận, biến hẳn nét mặt mà quát lên rằng:
- Quân tù tội khốn nạn kia mày thực là một thằng mắt giặc, ruột giặc, gan giặc. ta
đây cất nhắc cho mày được nên người có điều chi phụ bạc với mày không? Vừa rồi
ta còn cho ngồi chung uống rượu, chỉ mong cất nhắc cho mày được nên danh giá
con người ai ngờ mày lại xử tệ với ta như thế?
Võ Tòng kêu lên rằng:
- Việc này có can hệ gì đến chúng tôi? Tôi đương đuổi bắt cướp. Tôi đây đầu đội
trời, chân đạp đất, không khi nào chịu làm việc như thế bào giờ?
Trương Đô Giám lại quát lên rằng:
- Quân quái này, thôi đừng xoen xoét cái mồm nữa; Bây hãy ra khám ở phòng nó
xem có tang vật gì không.
Bọn lính vâng dạ rồi lôi Võ Tòng ra phòng để khám. Khi mở hòm ra thấy ở trên có
ít quần áo, còn ở dưới thì toàn thị là các đồ dùng bằng vàng bạc cả. Võ Tòng thấy
vậy ngẩn người, không biết kêu nói làm sao cho được. Chúng lại giải Võ Tòng và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.