THỦY HỬ - Trang 613

Đêm khuya một bước ngại ngùng,
Thói đời lạnh ngắt lửa lòng nóng ran!
Trông vời khói hợp mây tan,
Thân này nợ với giang san thế nào?
Lưu Cao từ khi thấy quân lính tan nát chạy về, ai nấy đều kinh sợ cái oai thế hùng
dũng của Hoa Vinh thì trong lòng lấy làm căm tức, liền nghĩ ra một kế mà tự nói
một mình rằng: "Hoa Vinh đã cướp được tên giặc ấy về, tất nhiên đêm nay cho trốn
trên núi Thanh Phong rồi sáng mai sẽ tranh biện với ta. dẫu cho đến tai quan trên thì
chẳng qua hai bên văn võ bất hòa cũng không làm gì được hắn. Vậy đêm nay ta
phải sai vài ba mươi tên phục sẵn bên ngoài năm dặm đường để đón. May ra mà vớ
được thằng giặc ấy thì ta sẽ lẳng lặng, cho người lên báo với châu phủ, để về bắt cả
Hoa Vinh mà kết liễu nó đi một thể bấy giờ toàn trại Thanh Phong sẽ thuộc về ta cai
trị, không còn đứa nào dám ho he láo xấc với ta!” Chàng nghĩ đoạn, liền gọi hơi hai
mươi tên lính, sắp sẵn các đồ khí giới mà dặn dò cẩn thận, để đến tối đi bắt Tống
Giang. Vào khoảng canh hai tối hôm ấy, quả nhiên thấy quân lính bắt trói Tống
Giang đem về Lưu Cao cả mừng lấy làm đắc sách, liền sai đem Tống Giang giam
vào nhà sau, giữ kín không cho ai biết và nhất diện thảo công văn cho hai tên tâm
phúc, lên báo với quan Tri Phủ Thanh Châu. Quan Phủ Thanh Châu, họ Mộ Dung,
tên là Ngạn Đạt, tức là anh nàng Quý Phi vợ vua Huy Tôn nhà Tống bấy giờ, sinh
bình cậy thế em gái ngang dọc ở đất Thanh Châu, tàn hại lương dân, lừa dối liêu
hữu, không một điều chi là kiêng nể không làm, hôm đó đương ngồi coi hầu, bỗng
tiếp được công văn của Lưu Tri Trại đưa đến, Tri Phủ xem xong lấy làm kinh ngạc
mà rằng:
- Hoa Vinh là con cháu công thần, có sao dám thông đồng với cường tặc ở núi
Thanh Phong như vậy? Việc này chưa biết hư thực ra sao, song ta cắt người qua đó
xem xét hư thực mới được.
Nói đoạn liền cho gọi Đô Giám bản châu đến để sai đi. Đô Giám này tên là Hoàng
Tín, võ nghệ cao cường, đã từng nổi tiếng ở đất Thanh Châu. Trong địa hạt Thanh
Châu có ba chốn ác sơn, một là núi Thanh Phong, hai là núi Nhị Long, ba là núi
Đào Hoa, đều có giặc cướp tụ họp ở đó, Hoàng Tín thường tự phụ, có phen trừ hết
giặc cướp ở ba núi mới nghe, nhân thế người ta đặt tên cho Trấn Tam Sơn Hoàng
Tín. Bấy giờ Hoàng Tín vâng lệnh Tri Phủ, liền chọn lấy năm mươi tên lính sắp sửa
mũ giáp, nhảy lên mình ngựa, tay cầm đôi thanh kiếm mà kéo quân mau tới Thanh
Phong. Khi tới nơi, Tri Trại là Lưu Cao đón tiếp, mới vào nhà trong, mở tiệc thiết
đãi Hoàng Tín, khao thưởng các hàng quân lính và nhất diện sai bắt Tống Giang ra
cho Hoàng Tín xem. Hoàng Tín xem xong bảo với Lưu Cao rằng:
- Thằng này bất tất phải hỏi lôi thôi làm gì, cứ đóng ngay xe tù bỏ nó vào đó rồi viết
chữ vào lá cờ là tên đầu cướp Hổ Trương Tam ở núi Thanh Phong mà giải đi cho
rảnh.
Tống Giang nghe vậy, đành mặc cho họ xử trí, không cãi nói vào đâu được nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.