THỦY HỬ - Trang 63

không dám lên núi, nên không kiếm được gì.
Sử Tiến lắc đầu nói rằng:
- Ta cũng thấy nói có bọn cướp ở đấy, nhưng không ngờ nó hống hách như vậy. Lý
Cát ôi! Hôm nay nếu có kiếm được cái gì thì ngươi phải mang đến đây bán cho ta
mới được. Lý Cát vâng dạ luôn mồm rồi đi. Sử Tiến quay vào nhà trong suy nghĩ
một mình: Bọn cướp nó lộng hành như vậy thì tất nhiên có phen quấy rối đến chỗ
ta, vậy bất nhược ta phải phòng bị ngay mới được.
Chàng nghĩ như vậy, liền sai người nhà mổ thịt hai con trâu rồi cho mời mấy trăm
nhà trong thôn đến chén. Khi dưới trên đã tề tựu cả rồi, Sử Tiến cất chén rượu mời,
nói với hàng thôn rằng:
- Tôi nghe thấy trộm cướp đến đóng trên núi Thiếu Hoa, đây quân gia có tới năm
bảy trăm người, sức mạng người đông, không ai cản nổi thế tất sau này phải quấy
nhiễu đến ta, vậy tôi muốn mời thôn dân đến đây, để bàn kế phòng bị, kẻo lỡ khi
nguy hiểm đến nơi, khó lòng tránh khỏi. Từ nay các nhà ở trong hàng thôn, ai ai
cũng phải phòng bị khí giới và đặt mõ làm hiệu, nếu có động dạng gì cứ đánh mõ
lên thì các nhà khác phải đổ đến ứng cứu cho mau.
Các thôn dân nghe nói, đều đồng thanh rằng:
- Chúng tôi là nông dân, không biết chút gì, vậy các việc xin nhờ Đại Lang tất cả,
hễ có động dạng ở đâu, chúng tôi xin vâng lời đến cứu. Khi chè chén xong rồi, các
dân thôn đâu đấy về nhà, sửa soạn võ khí theo như lời Sử Tiến đã dặn, còn Sử Tiến
thì sửa sang cổng ngõ ngăn ngừa giậu vách và sắp sẵn các đồ đai giáp cung ngựa, để
dự bị chống giặc.
Nguyên bọn giặc này, đến đóng ở núi Thiếu Hoa, có ba người làm trùm, một người
tên là Thần Cơ Quân Sư Chu Vũ, vốn người ở đất Định Viễn, sai khiến hai cây song
đao, võ nghệ dẫu không ra gì, song cũng biết ít nhiều trận pháp, lại mưu lược cũng
hơi thông; một người tên là Trần Đạt; quê ở Nghiệp Thành, vốn hay dùng cây
cương sang để ra trận; còn một người thứ ba tên là Dương Xuân, người đất Bồ
Châu, huyện Giải Lương, thường cầm một thanh đại đao rất lớn. Một hôm Chu Vũ
bảo với Trần Đạt, Dương Xuân rằng:
- Nghe nói huyện Hoa Âm có treo giải ba nghìn quan tiền để thưởng người tróc nã
bọn ta, vậy thì bất nhật tất có quan quân kéo đến, thế mà trong trại ta lương thảo
không có là bao, chỉ e khi binh hoả đến nơi thì khó lòng chống cự. Nay nhân khi
nhàn hạ, sao ta không liệu kế đi tảo vác lấy lương thảo đem về mà phòng bị, sẵn
sàng cho vững dạ.
Khiêu Giản Hổ Trần Đạt gật đầu đáp rằng:
- Phải lắm, bất nhược ta đến huyện Hoa Âm mượn ngay họ một ít lương thảo, xem
họ xử trí ra sao đã.
Bạch Hoa Xà Dương Xuân gạt ngay đi rằng:
- Ta không nên đến huyện Hoa Âm cứ kéo vào Bồ Thành có lẽ lại thanh thoả hơn.
Trần Đạt nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.