THỦY HỬ - Trang 730

Tri Phủ nghe nói đến đó thì lại hỏi luôn rằng:
- Vậy còn hai câu: “Ngang dọc ba mươi sáu, khắp loạn đất Sơn Đông” là nghĩa làm
sao!
- Cái đó hoặc là đến năm sáu sáu, hay là số vận sáu sáu cũng nên. Còn câu “Khắp
loạn đất Sơn Đông” thì Vận Thành chính thuộc về Sơn Đông đó. Bốn câu ấy quả
nhiên ứng vào người ấy chứ không sai.
- Nhưng không chắc ở đây có người ấy hay không?
- Chiều hôm qua tôi đã hỏi tên tửu bảo, nói rằng hắn mới viết hôm kia xong. Cái đó
xin ân tướng sai đem sổ lao thành lên tra một lượt, xem có hay không là biết ngay
lập tức.
Tri Phủ khen là phải, liền gọi người nhà vào kho lấy sổ lao thành, đem ra để tra. Tra
mãi đến cuối sổ quả nhiên thấy tên Tống Giang ở huyện Vận Thành, mới đến đây ở
Giang Châu vào độ tháng năm vừa rồi. Hoàng Văn Bính thấy vậy, liền bảo với Tri
Phủ rằng.
- Người này đích xác là ứng vào câu ca dao ấy, không phải chuyện chơi, xin Tướng
Công hãy cho người bắt giam riết rồi sau sẽ liệu, nếu để chậm trễ lỡ ra lộ chuyện
mất chăng?
Tri Phủ cho lời nói của Hoàng Văn Bính là phải, liền ra sảnh đường cho đòi Tướng
Công hai viện là Đới Tung lên mà truyền lệnh rằng:
- Người lập tức phải đem lính xuống lao thành, bắt tên đề thơ phản loạn trên lầu
Tầm Dương là Tống Giang ở huyện Vận Thành đến đây cho ta.
Đới Tung vâng lời quay ra thì trong bụng lấy làm sợ hãi kinh ngạc, vội vàng điểm
lấy mấy người coi lao dặn về lấy binh khí và nhất tề đến miếu Thành Hoàng, để đi
làm việc. Khi chúng vâng lời đi rồi, Đới Tung bèn làm phép thân hành, đi thẳng ra
lao thành, đến chỗ phòng giấy để thăm Tống Giang. Bấy giờ Tống Giang đang nằm
một mình ở trong phòng, chợt thấy Đới Tung đến, liền vội vàng đón vào mà hỏi
rằng:
- Hôm trước tôi vào trong thành tìm mãi không gặp Viện Trưởng, sau nhân buồn
quá, một mình lững thững trên lầu Tầm Dương uống mấy chén rượu, thành ra mệt
nhọc say sưa mãi đến ngày nay vẫn còn chưa tỉnh.
Đới Tung hỏi:
- Hôm ấy Ca Ca viết những câu gì trên gác thế?
- Bấy giờ say rượu viết liền, tôi có nhớ được đâu?
- Vừa rồi Tri Phủ bắt tôi phải sai đem lính đến bắt tên phản tặc đề thơ ở lấu Tầm
Dương là Tống Giang, tôi lấy làm kinh ngạc quá chừng, không biết vì lẽ gì mà đến
thế? Hiện tôi đã bảo lính đón đợi ở miếu Thành Hoàng rồi tôi cất lẻn đến đây báo
cho Ca Ca biết. Làm cách nào mà giải thoát được đây?
Tống Giang nghe nói, gãi đầu gãi tai mà kêu lên rằng:
- Nếu vậy thì phen này ta nguy với họ mất.
Đới Tung nói rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.