THỦY HỬ - Trang 794

cuộc vui mừng cho Tống Ca Ca rồi sáng mai sẽ đi cũng được.
Công Tôn Thắng nghe nói tạ ơn Tiều Cái rồi cùng nhau lại yến ẩm một hôm, sáng
sớm hôm sau, sức sơn trại bày tiệc ngoài cửa quan để tiễn chân Công Tôn Thắng.
Công Tôn Thắng lại ăn mặc ra lối Vân Du Đạo Nhân, bụng thắt hầu bao lưng đeo
đôi kiếm thư hùng, vai khoác nón lá, tay cầm cái quạt mai rùa mà đi xuống núi.
Các vị Đầu Lĩnh ra ngoài cửa quan nâng chén tiễn hành suốt lượt rồi Tiều Cái nói
với Công Tôn Thắng rằng:
- Nhất diện tiên sinh đi phen này, chớ nên thất tín mới được. Lẽ ra chúng tôi cũng
không để cho tiên sinh đi, song còn có lệnh từ ở nhà, nên không dám khiên lưu trở
lại, vậy ngoài hạ trăm ngày thì xin ngài lại dời gót tới đây, kẻo anh em mong đợi.
Công Tôn Thắng đáp rằng:
- Bần đạo được các vị hào kiệt quả yêu, lẽ nào lại dám thất tín cho đành. Bần đạo
xin về hỏi thăm mẹ già và yết kiến Chân Nhân rồi thế nào cũng xin trở về sơn trại.
Tống Giang nói:
- Sao tiên sinh không mang một vài người đi, để đón cả lệnh từ lên đây mà sớm
khuya phụng dưỡng có hơn không?
Công Tôn Thắng cảm tạ mà rằng:
- Lão mẫu tôi sinh bình thích nơi thanh tĩnh, ở đây nhiều sự kinh nguy, nên không
dám đón đến đây được. Vả chăng ở nhà có ruộng rừng nhà trại cũng đủ nói ấm thân
già, vậy tôi xin về qua thăm viếng rồi lại xin đến đây, cùng các ngài tụ nghĩa.
Tống Giang đáp rằng:
- Nếu như vậy xin tiến sinh sớm đến ngay cho mới được.
Nói đoạn Tiều Cái lấy ra một mâm vàng để tặng, Công Tôn Thắng từ chối mà rằng:
- Chúng tôi không cần chi lắm, chỉ xin đủ tiền hành lý mà thôi.
Tiều Cái nhất định không nghe, sai gói một nửa kim ngân cho Công Tôn Thắng,
Công Tôn Thắng bất đắc dĩ vâng lĩnh rồi bái biệt mọi người mà xuống thuyền ra
bến, trông chừng thẳng trỏ Kế Châu.
Bấy giờ các vị Đầu Lĩnh đương sắp trở về sơn trại thì bỗng thấy Hắc Toàn Phong
Lý Quỳ đứng dưới cửa quan mà khóc lên rưng rức, Tống Giang vội vàng hỏi rằng:
- Anh em có việc chi mà phiền não như vậy?
Lý Quỳ sùi sụt đáp rằng:
- Khổ quá cho tôi! Người thì mời bố đến đây, người thì trở về thăm mẹ, chỉ duy
Thiết Ngưu này là một kẻ ở dưới đất chui lên mà thôi.
Tiều Cái thấy vậy cũng xúm lại hỏi rằng:
- Vậy hiền đệ định những thế nào?
Lý Quỳ nói:
- Tôi chỉ có một mẹ già ở nhà, còn Ca Ca tôi thì đi làm thuê suốt ngày, lấy ai mà
nuôi nấng trông nom cho được tử tế? Bây giờ tôi cũng muốn đón về đây, để cùng
hưởng yên vui, nhưng không biết rằng có được chăng?
Tiều Cái đáp rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.