THỦY HỬ - Trang 856

Khi về tới nhà, chị chàng kia thấy chồng say sưa mê mệt, liền cảm tạ mấy người
đưa về đó rồi cùng thị nhi dắt lên gác mà cởi khăn áo cho Dương Hùng đi nghỉ. Bấy
giờ Dương Hùng đã say rượu bứ bừ, không còn nhớ đến lời dặn của Thạch Tú, liền
đùng đùng nổi giận, trỏ vào mặt chị kia mà mắng rằng:
- Con hèn mạt này, đồ khốn nạn này, ta không thể nào dung được nữa.
Chị chàng kia thấy vậy, lấy làm kinh ngạc không dám nói câu gì, cứ lằng lặng mà
phục dịch cho Dương Hùng ngủ. Dương Hùng vừa lim dim ngủ, vừa lảm nhảm luôn
mồn mà mắng rằng:
- Đồ khốn nạn kia, đồ dâm phụ kia, mày lại trêu vào miệng hùm à? Mày mà như thế
thì tao tha thế nào được.
Chị chàng lại im lặng, cố xoa vuốt cho Dương Hùng ngủ. Dương Hùng nói lảm
nhảm một lúc rồi thiêm thiếp ngủ đi, mãi đến canh năm mới tỉnh dậy. Khi mở mắt
tỉnh dậy, thấy trên án vẫn còn ngọn đèn nho nhỏ, chị kia còn nguyên khăn áo chỉnh
tề mà đem nước cho chàng uống.
Chàng cất lấy nước, uống xong liền hỏi:
- Đêm qua nàng không cởi xiêm áo mà ngủ hay sao?
Chị chàng đáp rằng:
- Tiết Cấp uống rượu say quá, chỉ sợ nôn mửa ra đó, nên tôi vẫn phải ngồi ở cái
chõng bên cạnh để xoa bóp, có dám cởi áo nằm ngủ ở đâu.
- Hôm qua tôi có nói mê mẩn gì không?
- Mọi khi uống rượu rất là thuần tính, hễ say là ngủ ngay lập tức, sao hôm qua say
rượu thì khó chịu thế?
Dương Hùng lảng đi mà nói rằng:
- Đã lâu nay không ngồi uống rượu với Thạch Tú bữa nào, hôm nay ta ở nhà mời
hắn uống rượu cho vui một thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.