THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 149

Đồng đáp, giọng lạnh tanh: “Cách duy nhất là Lưu Băng phải nhận lời lấy
Thiết Sa Hạnh. Nếu không Liệt Viêm Đường phải chấp nhận để Hải Hưng
Bang thay thế”.
“Nếu Lưu Băng không chịu, chuyện gì sẽ xảy ra?”, Hiểu Khê cuống cả lên.
“Tất cả sẽ chết”, Đồng dội luôn cho cô một gáo nước lạnh, “Thiết Đại Kỳ
sẽ không yên tâm nếu Mục đại nhân không chết”.
Hiểu Khê cứng lưỡi, không biết phải sao nữa, khó nhọc nuốt nước bọt, hỏi
tiếp: “Lưu Băng có biết chuyện này không?”.
“Tất nhiên”, Đồng đáp.
Hiểu Khê hét lên: “Sao? Anh ấy biết mà vẫn để vậy ư?”.
Đồng cười buồn: “Lưu Băng nói cứ để ông ấy chết”.
Hiểu Khê sững sờ. Quả thực cô không tài nào hiểu nổi chuyện giang hồ,
chợt cô giục Đồng: “Hay cậu trốn đi. Không thì chết mất!”.
Đồng lắc đầu: “Không được, Mục đại nhân nuôi mình từ nhỏ. Ai muốn hại
tới đại nhân phải bước qua xác mình trước”.
Hiểu Khê rên rỉ: “Cậu muốn sống là người của Mục gia, chết là ma của
Mục gia ư? Dở hơi quá đi!”

----------------------

Ở nhà, Hiểu Khê ngồi ôm gối trên ghế suốt một tiếng đồng hồ. Cô im lặng,
không nói năng gì, quên mất cả sự tồn tại của Lưu Băng ở đó. Anh nhìn cô,
hẳn cô đang có chuyện gì phiền muộn, đành nhắc: “Sao em còn ngồi đó?
Sáu giờ rồi đấy”.
Hiểu Khê bừng tỉnh, ngước nhìn đồng hồ: “Chết, muộn thế rồi sao? Em
phải nấu cơm đã. Em đã xin công ty nghỉ phép mấy ngày”.
Lưu Băng ngạc nhiên: “Sao lại nghỉ? Em mệt à? Hay có chuyện gì?”.
Hiểu Khê lắc đầu: “Không có gì đâu. Suốt ngày bên ngoài ồn ào. Em chỉ
muốn thay đổi một chút thôi”.
Lưu Băng biết ngay cô nói dối vì giọng của Hiểu Khê thật không tự nhiên tí
nào. Anh hơi bực bội: “Em không muốn nói thì thôi vậy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.