THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 230

Minh Hiểu Khê

Thủy tinh trong suốt.

CHƯƠNG 9

“Hiểu Khê…”
“Hiểu Khê, em tỉnh lại đi…”. Trong hôn mê, cô chỉ nghe thấy có tiếng
người cứ réo rắt gọi cô.
Nhưng cô lại không hề muốn tỉnh lại, vì biết được nếu tỉnh lại, cô sẽ đối
mặt với muôn vàn sự việc mà cô không muốn xảy ra, nhưng cũng không
thế trốn tránh được. Chúng như một ngọn núi cao đè nặng lên ngực cô, làm
cô như không thở nổi. Thế là Hiểu Khê cứ nằm đó, mắt nhắm nghiền. Cứ
vậy đi sẽ tốt hơn. Để cô được nghỉ ngơi nhiều hơn. Đôi mắt cô nhắm chặt.
Một đôi tay mát rượi nắm lấy bàn tay yếu ớt của cô, nhè nhẹ để lên bờ môi
của mình: “Xin lỗi em, anh không hề nhận ra được rằng em đang bị sốt. Em
bị sốt nặng đến như vậy… Anh cứ tưởng em đang giận anh, bởi thế mà sắc
mặt mới…”.
“Em khó chịu lắm phải không? Sốt cao đến như thế, lại phải chứng kiến
bao nhiêu là việc làm em không vui… Em không chịu tỉnh lại. Chắc chắn là
vì em đang giận anh…”.
Đôi môi của Lưu Băng do dự hôn lên những ngón tay bắt đầu cử động của
cô: “Anh lúc nào cũng nghĩ… em là một cô bé ngốc nghếch”. Thân người
cô cũng bắt đầu động đậy.
Giọng cười đau khổ của anh vẫn nói tiếp: “Tại sao em lại theo anh nhỉ?
Anh đem lại cho anh quá nhiều đau khổ, những việc anh làm đều khiến em
không vui… “.
Giọng nói yếu ớt được phát ra từ đôi môi khô ran của cô: “Nói… bậy…”
Cuối cùng Hiểu Khê cũng mở đôi mắt nặng nhọc, chậm chạp nhìn Lưu
Băng đang ngồi bên cạnh giường mình. Tinh thần anh suy sụp, gương mặt
xanh xao, trông đến não lòng. Cô dịu dàng vuốt gương mặt anh, lo lắng hỏi:
“Sao anh lại ốm đến thế này? Có phải anh đang bị bệnh không?”
“Hiểu Khê!”, Lưu Băng ruột đau như cắt, “Em có giận anh không? Vì anh
mà em ra nông nỗi này. Vì anh mà sự việc trở nên tồi tệ. Sao em vẫn có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.