Minh Hiểu Khê
Thủy tinh trong suốt.
PHẦN KẾT
Học viện Húc Sơ.
Một cô gái chống cằm, lặng lẽ ngơ ngẩn ngắm con chim ngoài cửa sổ. Các
cô gái khác trong lớp nhìn cô gái ấy một cách hiếu kì, và bắt đầu thảo luận
sôi nổi. “Này, các bạn có thấy hay không, Hiểu Khê sau khi trở về trở nên
kì lạ quá”, một bạn gái thì thào.
“Đúng rồi, quả thật là quá kì lạ”, một cô gái đeo kính có sống mũi cao cao
lên tiếng.
“Chúng ta vừa không để ý, Hiểu Khê đã bắt đầu ngơ ngẩn như vậy đấy.
Chúng ta nói lớn tiếng như thế cô ấy đều không nghe thấy”.
“Hiểu Khê… cô ấy có biết hay không biết mình bị mọi người ăn hiếp?”,
một cô gái có làn da trắng nhíu mày suy nghĩ và hỏi,
“Cô ấy sợ chúng ta đau lòng thay cô ấy, cho nên mới không nói với chúng
ta hay sao?”.
“Nói đùa thôi!”, cô gái có đôi chân thon dài cười lớn,
“Có đánh chết, mình cũng không tin có người có thể ăn hiếp được Hiểu
Khế”. Cả đám con gái đều gật đầu nhất trí.
Cô gái có đôi chân thon dài vốn là chị cả “Phi Nữ Bang” của Học viện Húc
Sơ. Cô ta vốn là kẻ luôn quét sạch mọi chướng ngại, luôn đi nghênh ngang,
nhưng sau này cũng ngoan ngoãn bị Minh Hiểu Khê thu phục, trở thành
một nữ anh hùng trừ bạo an dân, tạo phúc cho trường. Cho nên, trên thế
giới này làm sao có người có thể ăn hiếp được Minh Hiểu Khê đệ nhất
thiên hạ chứ?
“Tình yêu là ma lực của ái tình”, cô gái có mái tóc đen, nói với họ một cách
thần bí: “Hiểu Khê bước đầu đã hiểu về tình yêu, bị vướng ma chướng tình
yêu rồi”.
“Tình yêu???”. Các cô gái đồng thanh kêu lên, làm kinh hoàng đến cánh
chim nhỏ bên ngoài cửa sổ, khiến nó hốt hoảng bay mất.
Minh Hiểu Khê như sực tỉnh cơn mê, quay đầu lại, ngơ ngác: “Các bạn gọi