THỦY XA QUÁN - Trang 44

HIỆN TẠI

NGÀY

28

THÁNG

C

HÍN

NĂM

1986

Tiền sảnh.

2 giờ chiều.

Y hẹn, ba vị khách đến Thủy Xa Quán.

Giống như năm ngoái, người đầu tiên nhấn chuông cửa là Oishi. Không

lâu sau đó, Mitamura và Mori cùng xuất hiện trên chiếc BMW.

Trông cả ba vẫn không thay đổi gì. Nhà buôn tranh hồng hào phục phịch

với điệu cười thường trực, giọng oang oang như lệnh vỡ, viên bác sĩ ngoại
khoa trẻ tuổi vẫn tỏ ra vô cùng ‘phong độ’ chìa tay ra với tôi, ông giáo sư đại
học nhỏ thó thì lấm lét chớp mắt sau chiếc kính gọng đen gắn máy trợ thính.

Vẫn như lần trước, tôi ra cửa đón họ, nhưng tâm trạng lại khác hẳn năm

ngoái.

Có mấy lý do sau.
Trước hết, điều làm tôi lo lẳng nhất đương nhiên là vụ việc xảy ra năm

ngoái khi mọi người đang tập trung ở đây. Họ đến khiến tôi không thể không
nhớ lại cái đêm mưa gió ấy…

Nói thật lòng, tôi vốn định viện cớ này để từ chối lần gặp mặt năm nay,

nhưng tôi biết họ sẽ không chịu để yên.

Vụ án kinh hoàng năm ngoái đã thay đổi con người tôi, thay đổi Yurie,

thậm chí làm biến đổi cả bầu không khí khô đọng trong khu nhà này. Nhưng
với họ thì những điều này chẳng là gì, và điều mà họ quan tâm là những bức
tranh của Fujinuma Issei treo ngoài hành lang, hoặc là bức Muôn vàn ảo ảnh
- danh phẩm cuối cùng mà họ chưa từng được chiêm ngưỡng.

Thứ nữa, người đàn ông bỗng dưng mất tích hôm đó khiến cả năm rồi tôi

thấp thỏm hoang mang. Người ấy đang náu mình ở đâu? Đã chết hay vẫn còn
tồn tại trên đời này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.